Khoé miệng hắn khẽ co giật. Hắn không nhịn được gõ vào đầu nó một cái.
_ Con trai ta nung nấu ý chí lớn quá ha!
Tiểu Lương Tâm ủy khuất ôm đầu vừa bị gõ nhưng vẫn hí hửng đáp.
_ Tất nhiên rồi ba ba. Tuy rằng làm cướp là không nên nhưng con sẽ không làm hại người khác. Ba ba thấy con nói có đúng không ?
Ngôn Tranh có chút dở khóc dở cười. Hôm nay hắn muốn đi càn quét bệnh viện, nguy hiểm trùng trùng. Hắn không thể phân thân mà bảo vệ nhóc.
Đám tang thi kia sẵn sàng nhào lên như sói đói. Một cậu nhóc miệng còn hôi sữa có thể làm gì. Nó muốn làm cướp liệu có dám bước ra cánh cửa này hay không?
_ Bên ngoài có rất nhiều quái vật. Con có dám đi không?
Tiểu Lương Tâm trong mắt tràn đầy tự tin nhưng khi nghe ba nhắc tới quái vật bé có chút sợ hãi. Nhưng bé muốn làm cướp anh hùng. Bé mặt mày nhăn nhó, lí nhí nói.
_ Con... không sợ.
Ngôn Tranh nhướn mày hỏi lại.
_ Con chắc chứ?
Tiểu Lương Tâm vỗ vỗ ngực nhỏ.
_ Con chắc. Ba ba! Con muốn cùng ba ba tung hoành giang hồ.
Lại còn giang hồ nữa. Hắn hoài nghi đứa trẻ được xem quá nhiều phim kiếm hiệp.
_ Tốt! Vậy thì đi cùng ta làm cướp. Nhìn thấy quái vật rồi không cho phép khóc. Sợ hãi cũng không được kêu... Con nghe rõ lời ta dặn hay chưa.
Tiểu Lương Tâm nắm chặt góc áo, xoay xoay. Có nhiều cái ba ba nói bé không hiểu nhưng sợ và khóc bé lại hiểu. Hình như ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-luom-bao-bao-va-tinh-yeu/1484670/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.