“Ha…” A Cửu nắm lấy tay ghế, ngọn lửa cuồng bạo có thể nháy mắt tràn ngập cả căn phòng. Ngục giam Hắc Tháp phải trải qua mấy năm mới có thể mở rộng đến quy mô hiện nay. Hắn quyết không thể cho phép bất kỳ kẻ nào phá hư, con cáo già Tần Viễn Đông kia muốn xé bỏ hiệp ước, ý đồ độc bá quyền hành ở liên minh, nhưng còn phải nhìn xem hắn có đồng ý hay không.
Cá chết lưới rách, ai cũng không có được.
Lúc này, người vừa sợ vừa giận trong ngục giam Hắc Tháp không chỉ có một mình A Cửu, đám người Liễu Như Phong, Trần Khuê cũng xám mặt, lẳng lặng ngồi ở trên ghế, sắc mặt xanh mét không hề che dấu sự lo lắng, sợ hãi.
Một giờ trước, đại quân liên minh bốn phía vây công đã phá hủy một phần ba thôn Hắc Thạch, đó là nơi bọn họ muốn sống yên ổn, nếu bị liên minh hủy đi. Liên minh sẽ cùng với đám cá dưới sông kia công kích, bọn họ không còn đường lui.
Liên minh vừa ra tay liền chặt đứt toàn bộ đường lui của ngục giam Hắc Tháp. Hơn nữa, đám Diệp Thần đang ở cổng A3 ngục giam Hắc Tháp hành động, người trong ngục giam Hắc Tháp giống như con thú bị vây nhốt, không thể động đậy.
“Liễu Như Phong, anh thấy thế nào?” Ánh mắt A Cửu tối tăm nhìn Liễu Như Phong, khuôn mặt tục tằng không hề cố kỵ hiện ra vẻ tàn ngược, hắn như thế nào cũng không nghĩ đến chuyện trước khi đánh nhau mà Tần Viễn Đông còn đưa cho hắn một quân cờ.
“Chiến, trước tiên khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lat-van-nam-xung-nghich-tap-ky/4579759/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.