“Mẹ nó! Đây rốt cuộc là quái vật gì?” Đường Bưu khiếp sợ, ngửa đầu nhìn thanh đằng biến dị chiếm cứ bốn phía quanh kho lúa, thân cây thật lớn tầm sáu bảy người ôm, cành lá bao vây cả trấn Long Môn.
Có lẽ là nhờ có thuốc nên đám Diệp Thần càng đến gần thì thanh đằng biến dị càng thêm bất an, liên phát ra tiếng vang sàn sạt, mặt đất truyền đến từng trận rung động. Vốn trấn Long Môn vốn đang hôn ám thì dần trở nên sáng sủa hơn, sau khi cành cây rậm rạp tản ra thì mới nhìn rõ được trên đỉnh đầu có không ít xương trắng và các loại khi thể.
Thi thể hiện ra màu xanh biếc quỷ dị, mọc ra lông tơ màu xanh biếc tinh tế, nhìn giống như là cương thi lông xanh trong truyền thuyết, cả thi thể bao trùm lông tơ xanh biếc, dây nhẹ nhàng mấp máy, thi thể chậm rãi động đậy nhảy xuống mặt đất.
“Rầm rầm…” Tiếng chạm đất vang lên, thi thể lông xanh cứng ngắc chậm chạp di động, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, từ thi thể tang thi đang con người, từ gia cầm đến thú biến dị… các loại thi thể quái dị đều đi về hướng bọn Diệp Thần.
“Đây là có chuyện gì?” Tần Phong lắp bắp nói, quay qua nhìn Diệp Thần và Diệp Cẩn, số lượng thi thể này có thể nói là so với tang thi triều còn nhiều hơn.
“Chúng nó bị thanh đằng này khống chế!” Diệp Thần cau mày, ngưng trọng nhìn thi thể triều đang chậm rãi đi đến, thi thể này có thể chứa kịch độc, làn da hiện ra màu xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lat-van-nam-xung-nghich-tap-ky/4579750/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.