“Lý Huân, anh phát điên cái gì.” Khuôn mặt Long Tường Thiên bình tĩnh và lạnh lùng nhìn Lý Huân công kích điên cuồng. Thực lực của Lý Huân chỉ có thể xem như bình thường, nhưng vũ khí trên tay hắn vô cùng lợi hại. Trong thời gian ngắn Long Tường Thiên che chở cho Mộc Văn Ngạn nên y không thể phản kích.
“Ai cho anh che chở Mộc Văn Ngạn.” Lý Huân hai mắt phiếm hồng, hung hăng trừng mắt Mộc Văn Ngạn, lại nói tiếp, hắn, Long Tường Thiên, Mộc Văn Ngạn đều cùng là học sinh cùng trường đại học, cảm tình coi như không tệ.
Nhưng, thế sự khó lường.
“Đã bao nhiêu tuổi rồi mà Lý Huân anh vẫn ngây thơ ngu xuẩn như vậy.” Mộc Văn Ngạn lạnh lùng nói, tay phải giương lên, ngăn trở công kích của Lý Huân. Đồng thời hung hăn đánh trả lại, người khác luôn biết Lý Huân ôn hòa khiêm tốn, xử sự hào phóng đạm nhạt, nhưng mà người chân chính hiểu được hắn mới biết, Lý Huân có thù tất báo, tâm nhãn cực nhỏ, cũng không phải người hào phóng gì.
“Mộc Văn Ngạn, anh muốn chết!” Nghe được khiêu khích của Mộc Văn Ngạn, Lý Huân trở nên càng thêm điên cuồng, “Long Tường Thiên, anh thật sự phải che chở cho hắn sao? Đừng quên, anh đã đáp ứng tôi là sẽ chiếu cố tôi cả đời, chẳng lẽ anh muốn nuốt lời?”
Long Tường Thiên nghiêm mặt, biểu mặt bình tĩnh, “Lý Huân là chính miệng anh nói, chúng ta không có khả năng sống cả đời. Chuyện của chúng ta đã qua, năm đó anh lợi dụng tôi đánh cắp tình báo của liên minh, tôi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lat-van-nam-xung-nghich-tap-ky/4579748/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.