“Ai ở đó? Đi ra…” Diệp Cẩn rùng mình, súng sinh hóa trong tay cũng giơ lên, Diệp Thần thu hồi ánh mắt đang quan sát miệng vết thương của Sakiko Suziki mà nhìn về hướng cây cối rậm rạp, đó là lối vào thông đạo đi từ gần chốn đào nguyên qua.
“Là ta.” Một thanh ẩm trầm ổn hàm hậu truyền ra, ngay sau đó thân ảnh A Cửu chậm rãi đi ra, trên khuôn mặt tục tằng có một vết sẹo rạch ngang dữ tợn, trên đôi môi dày dính vài vết máu, ánh mắt bình tĩnh nhìn qua.
“A Cửu?” Diệp Thần nói, sắc mặt lạnh lùng, lúc này A Cửu xuất hiện…là có mục đích gì? Cảm giác A Cửu mang đến làm cho cậu vô cùng phức tạp, biết rõ là hắn là người xấu nhưng lại không thể động thủ.
“Tôi và Đường Bưu bị tách ra ở huyện An Bình!” A Cửu không nói nhiều lời, ấn tượng của hắn làm cho người ta không có ấn tượng tốt, ánh mắt bình tĩnh nhìn Diệp Thần: “Mấy người là?”
“Gặp phải phiền toán.” Tư Tu Ngạn vừa định nói tiếp lại bị Diệp Thần cắt ngang, nói” Chỉ một mình anh?” Khu hoang dã nguy hiểm vô cùng, hơn nữa sau sự kiện ở huyện An Bình thì Diêm Hồ bị liệt vào mảnh đất nguy hiểm. Cho dù là lính đánh thuê cấp A cũng không dám tùy tiện tiến vào khu vực này, nhưng mà A Cửu lại xuất hiện một mình ở đây…
“Ân!” A Cửu gật đầu, dưới góc độ không ai chú ý, ánh mắt hắn nhìn về Diệp Thần có chút sâu xa, đem thú biến dị trên tay bỏ xuống, “Tôi đang chuẩn bị cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lat-van-nam-xung-nghich-tap-ky/4579715/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.