“Dị năng giả…Diệp Thần cậu thật làm cho tôi kinh ngạc, thật sự…” Hứa Kham ngẩng lên khuôn mặt thanh tú, chậm rãi từ trong túi lấy ra một cái mắt kính, đeo lên. Nhất thời cả người hắn liền thêm một phần tà khí, tay phải vung lên, một kiếm băng sắc bén xuất hiện trong tay Hứa Kham.
Dưới ánh nắng càng thêm nổi bật, lóng lánh quang mang chói mắt.
“Hứa Kham anh là ai? Mang nhiều mặt nạ như thế, anh không thấy mệt à?” Diệp Thần đạm mạc nói, thân phận và lai lịch của Hứa Kham luôn là câu hỏi, lúc trước khi đọc truyện cậu cũng từng phỏng đoán và phân tích qua, nhưng vẫn không rõ ràng.
Diệp Thần nhanh chóng hỏi thẳng luôn.
“Tôi là ai?” Hứa Kham cười lớn, ngữ khí tăng thêm phần chán ghét, nói: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là…, hôm nay mấy người đều phải chôn thây tại đây.”
Dứt lời, huơ kiếm băng, mạnh mẽ đánh móc sau gáy Diệp Thần.
Hứa Kham, học sinh ưu tú nhất của võ quán thứ ba khu Bố Cát, kỹ xảo đánh nhau xếp hạng ba trong võ quán thứ ba, cùng Diệp Thần gà mờ đời trước hoàn toàn không giống nhau. Trong việc đánh nhau, Hứa Kham rất có thiên phú.
Diệp Thần kiếp trước chính là một bộ đội đặc chủng, kỹ xảo đánh nhau tự nhiên không phải yếu, hai người tôi tới anh đi, thế nhưng không phân biệt được cao thấp. Điều này làm cho Hứa Kham cảm thấy giật mình, bất giác sát khí ngày càng nặng.
“Két két”! Một tiếng vang nhỏ truyền đến, Diệp Thần nhanh chóng rút lui bảy tám bước, ổn định thân mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lat-van-nam-xung-nghich-tap-ky/4579698/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.