Hàn Phong cứ đứng như vậy, ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Hắn cho rằng mình đã làm ra một sự lựa chọn chính xác, hắn nói với nàng sự thật là để Huyền Anh có thời gian chuẩn bị tâm lý, cũng là vì hắn thực sự yêu nàng và muốn cùng nàng nắm tay nhau đi những chặng đường phía trước.
Mãi đến khi trong phòng phát ra tiếng thở đều đều của Huyền Anh, hắn mới nhẹ nhàng bước vào. Nhìn nàng đang nằm co rúc trong góc giường, trên má nàng còn mờ nhạt hai giọt nước mắt, Hàn Phong không khỏi yêu thương hôn một cái thật sâu lên trán. Hắn thật sự không muốn mất Huyền Anh.
Nàng là người đầu tiên mà hắn yêu, từ trước giờ, hắn chưa từng có một mối quan hệ nào với bất kỳ ai cho đến khi gặp nàng. Lúc này, trên khoé mắt Huyền Anh rịn ra vài giọt nước mắt, nàng nhíu mày nói mớ:
“Hàn Phong… đừng đi mà…”
“Anh ở đây.” Hàn Phong nắm lấy tay nàng thủ thỉ.
Đang ngồi say sưa ngắm nhìn người đẹp, Hàn Phong bất ngờ cảm nhận được một điều gì đó khác thường, dường như có một tiếng nói đang kêu gọi hắn từ trong phòng làm việc ở phía sau tấm phản. Hàn Phong nhẹ nhàng đứng dậy, cẩn thận đắp chăn cho Huyền Anh, rồi đi thẳng đến phòng làm việc.
Hàn Phong liếc nhìn qua chiếc bàn cổ xưa, nhưng không cảm thấy có gì khác biệt, khi hắn đang định quay lưng rời đi thì tiếng kêu gọi kia lại mạnh mẽ giữ hắn lại. Hàn Phong như được ai đó dẫn dắt, cầm lấy cuộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lac-hong-he-thong/3210120/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.