Nhân viên bảo vệ vừa thấy hành khách như vậy, lập tức cúi người xuống đỡ cô, "Cậu thế nào rồi?"
Lãnh Tiểu Dã ôm bụng, tiếp tục diễn.
"Bụng tôi, a... Tôi đoán chắc đường ruột lại bị co rút rồi... Phiền anh giúp tôi kêu một chiếc xe cấp cứu... A... Đau quá..."
Mèo con nhỏ bị cô nhét vào trong túi, chẳng biết lý do gì, mà lại muốn chui đầu ra ngoài, Lãnh Tiểu Dã vội vàng đem nó ấn trở về.
Nhân cơ hội, Lãnh Tiểu Dã phi người lên, một tay khiến bảo vệ ngất xỉu.
Nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý tới, cô nhanh chóng kéo hắn ta ngồi xuống, rồi xoay người bước vào cánh cửa.
cô vội vàng chạy vào sân bay, tìm được máy báy, nhìn thấy tiếp viên hàng không đóng cửa lại, cô vội vàng bước lên bậc thang, "Đợi tôi với!"
Lãnh Tiểu Dã bước lên bậc thang, vội vàng đi tới cửa máy bay.
Phía sau, bỗng vang lên một tiếng rống giận.
"Tiếu Dã, em đứng lại cho tôi!"
Lãnh Tiểu Dã quay người lại, chỉ nhìn thấy một người đứng trên bậc thang cuối cùng bên dưới.
Hoàng Phủ Diệu Dương cúi người, ngực phập phồng kịch liệt, con ngươi màu lam tức giận nhìn cô, trênvai, một vết máu lớn thấm ra cả bộ đồ bệnh nhân.
Vừa rồi, do chạy quá vội, vết thương trên lưng anh bị rách ra, máu đã tràn ra bên ngoài.
"Lập tức bước xuống!"
Đỡ lấy tay vịn, Hoàng Phủ Diệu Dương thở hổn hển, tức giận rống.
Lãnh Tiểu Dã xoay người đặt chân còn lại lên máy bay, muốn nhanh chóng đóng cửa lại.
"Meo!"
Động tác của cô quá nhanh, không chú ý tới, Tiểu Tuyết đã chui ra ngoài từ lúc nào.
cô cử động người, khiến cơ thể tiểu tử kia trực tiếp rơi ra khỏi túi cô, dừng lại ở bậc thang.
Trượt chân một cái, không kịp bắt lấy lan lan, mèo con thét một tiếng rồi rơi xuống.
"Tiểu Tuyết!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-tuong-nu-phu-manh-me-xoay-nguoi/194881/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.