Ở sân bay thủ đô nước Z, có một cô gái xinh đẹp khoảng 18 tuổi, cô mặc một chiếc váy voan tối màu kết hợp với chiếc khăn thời trang rằn ri, khuôn mặt cô lạnh băng như ám chỉ người lạ chớ lại gần, chính sự lạnh băng đó tạo nên sự quyến rũ thần bí khó cưỡng của cô. Có rất nhiều chàng trai bị thu hút bởi cô, tính bước đến làm quen thì chợt nghe thấy:
“mami~“. Lăng Doãn Bân và Lăng Doãn Khiếu cùng lúc chạy lại cầm tay mẹ chúng, từ xa chúng đã thấy có vài kẻ xấu dòm ngó mẹ mình làm sao có thể để yên được, xong cả hai trợn mắt nhìn về mấy kẻ kia. Đằng sau Lăng Hình Chiến, Lưu Thi Thi, Lưu Bằng Trác dẫn ba đứa bé còn lại đang đi tới.
“ mami chờ con với “bé Doãn Doãn chu môi kháng nghị, Lăng Doãn Triết và Lăng Doãn Khải cũng nhao nhao lên đòi mẹ dẫn đi. “ mấy người các con có hiểu gì là phong độ không vậy mọi người đang nhìn kìa....“. Lăng Khả Hân lạnh nhạt lên tiếng, không đợi cô nói xong cả năm đều đứng cách ra vuốt tóc chỉnh quần áo bước đi chuẩn dáng quý tộc. Hừ chúng là phong cách nhất suất nhất, nhìn đi nhìn đi chẳng phải mọi người xung quanh đều đang ngưỡng mộ chúng sao.
Mọi người bất ngờ bởi cô gái trẻ tuổi này có năm đứa con giống nhau như đúc thì thấy dáng vẻ của năm đứa bé lúc này đều cảm thán ôi! thiên lý ở đâu, tại sao có thể xinh đẹp đáng yêu như vậy.
“Khả Hân, Hình cHiến” Nghe thế mọi người cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-tuong-nu-phu-manh-me-xoay-nguoi/194878/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.