"anh thật vô nghĩa!"
Lanh Tiểu Dã nói nhỏ một câu, đứng dậy lôi anh ra bên ngoài.
Bọn cận vệ còn sót lại cố gắng che chở hai người, rất nhanh bọn họ đã ra tới đường lớn, chạy về phía ngõ nhỏ đối diện.
Dọc đường, Hoàng Phủ Diệu Dương vẫn chung thủy đi sau lung cô.
Phía sau, viên đạn như hình với bóng, gào thét đuổi theo hai người.
thật vất vả mới chạy vào được con ngõ nhỏ, Lãnh Tiểu Dã vừa muốn thở một cái, đột nhiên, Hoàng Phủ Diệu Dương phi người lên đẩy cô ngã nhào xuống đất.
Viên đạn xẹt qua sát tóc cô, đốt trọi phía đuôi, bắn đến trước mặt, một mảnh hoa lửa xuất hiện.
không có thời gian nói chuyện, hai người đành nhanh chóng bò dạy, nắm tay chạy sau vào trong ngõ.
Chạy đến một đoạn quẹo, Lãnh Tiểu Dã nghe tiếng súng dày đặc phía sau, bước chân càng ngày càng gần, cô không khỏi nhíu chặc mày.
Lãnh Tiểu Dã dừng bước, Hoàng Phủ Diệu Dương bên cạnh cũng đông thời ngừng lại.
Hai người liếc nhau, sau đó vẫn nhìn xem một bên tường ngõ nhỏ.
Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức nghiêng người ngồi xổm xuống, "đi lên."
không có thời gian khách sáo, Lãnh Tiểu Dã lùi về phía sau, chân giẫm lên vai anh, dứt khoát bay lên chiếc tường cao.
Hoàng Phủ Diệu Dương lui về phía sau vài bước, lấy lực, sau đó nhảy lên.
Vết thương trên đùi anh vẫn chưa lành, hành động như vậy khó tránh bị ảnh hướng đên, một chân đixuống chân còn lại trượt xuống tường.
Lãnh Tiểu Dã theo bản năng dìu anh lại, kết quả vì quá nóng vội cả hai đều mất thăng bằng, hai người đong đưa ở đầu tường, sau đó ngã xuống bên tường.
Theo bản năng, Hoàng Phủ Diệu Dương ôm cô vào lòng, dùng thân thể mình bao bọc cô lại, đồng thời dùng sức lật người lại, đem bản thân xoay tới mặt đât.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-tuong-nu-phu-manh-me-xoay-nguoi/1371101/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.