Giọng nói của anh ta vô cùng suy yếu, lại lộ ra vể kinh ngạc, dường như khi nhìn thấy cô, anh ta rất vui vẻ.
Lãnh Tiểu Dã cắn răng gầm nhẹ, "Đúng vậy, là tôi, tôi còn sống chắc anh thất vọng lắm, tên hỗn đãn này... anh là sao?"
Giận thì giận, tức thì tức, An Nhạc trước măt cỏ vẻ như sắp chết đi, cô không khống chế được có chút lo lắng.
"Tiểu... Tiểu Dã!" An Nhạc cố gắng đưa tay qua, đỡ lấy tay cô, "Đối... không đúng... Từ đầu, anh... anhkhông nên làm vậy... Với em... Kia... Chuyện này... Tiểu... Tiểu Dã, em... Em không sao... Thực... Thực tốt..."
nói tới đây, An Nhạc dùng sức cầm tay cô, dường như còn muốn nói thêm điều gì nữa, phun một mảng nước bọt màu trắng lớn từ trong miệng ra.
Nghe được tiếng bước chân ngoài cửa, Lãnh Tiểu Dã nhíu mày buông anh ta ra, thân hình đi đến cửa, thuận tay cầm lấy gậy bóng chày.
Tiếng bước chân, đi qua phòng khách, rồi đến phòng ngủ.
Nhìn thấy bóng dáng đối phương tới gần, Lãnh Tiểu Dã tiến lên từng bước, đi ra cửa, giương tay lên đánh.
Hai tiếng kêu đau đớn vang lên, hai vị đến trước cửa phòng ngủ, lập tức bị cô đánh bay, đau đớn rơi trên đất.
Nghe được động tĩnh bên này, tất cả các khẩu súng đều nhắm vào người cô.
"không được nổ súng!"
Khong chờ bọn họ nhắm vào Lãnh Tiểu Dã, một giọng nói đàn ông mang đầy vẻ tức giận vang lên bên cạnh cửa phòng khách,
Nghe được giọng nói này, Lãnh Tiểu Dã lập tức xoay mặt nhìn về phía cánh cửa nơi âm thanh truyền tới.
Quả nhiên, đúng như cô đoán.
Cạnh cửa, một người đàn ông cao lớn bước tới, một thân trắng mướt, vì bả vai bị quấn băng gạc, nên không tiện mặc âu phục, ở ngoài, chỉ khoác một chiếc áo long xám rộng.
Có người mở đèn lên, trong nháy mắt cả căn phòng sáng bừng, cơ thể người đàn ông được ngọn đèn chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-tuong-nu-phu-manh-me-xoay-nguoi/1371091/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.