“Khương đại tiểu thư, thật vinh hạnh gặp lại cô” Thiên Dương cười nói bắt tay với Khương Ngọc Nhi.
Cả hai chưa kịp nói câu nào thì ở đằng sau thấp thoáng bóng dáng ai đó. Thì ra đó là dấm tinh bước đi như bay ngày càng tiến lại gần.
Vừa mới đến nơi Tần Minh liền dơ tay ý đồ bắt tay với Khương Ngọc Nhi, sau đó không hề thương hoa tiếc ngọc hay níu kéo gì mà lược qua che lấy Thiên Dương tầm mắt nói.
“Chúc mừng cậu” Tần Minh nói.
Thiên Dương vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn người nào đó tưởng chừng bí ẩn nhưng lại như thần giữ của, đứng chắn hắn hết tầm nắt Tần Minh vô ngữ nghĩ thầm. [Tên này không phải khai khiếu, thiếu thu thập đi? ngươi cao to chân dài đứng chắn trước mặt chắn hết tầm nhìn như cái thùng gỗ là chuyện hết sức ẩn nấp đâu.]
Khương Đại tiểu thư???
[Đúng là cẩu nam nhân, ta còn chưa nói câu nào ngươi đã nhanh chóng chắn ta trước mặt. Sách nhà ngươi lão bà sợ vẫn chưa đồng ý làm ngươi bạn trai đi, ngươi này phòng chóng trộm nhà cũng quá mức đi.] Không hiểu tự nhiên bị dấm tinh chắn đường Khương đại tiểu thư không khỏi phun tào nghĩ.
“Là nó sao? Thiên Dương tiến sĩ ngài có thể nói thêm về bộ giáp phòng ngự này rõ hơn không?” Một ban lãnh đạo đi đến. Đi cùng với đó là là một số ban quản lý cấp cao và các nhà nghiên cứu khác đều hết sức chăm chú lắng tai nghe.
Thiên Dương: “Tất nhiên rồi.”
___
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-thuc-tinh-di-nang-ta-van-la-dai-lao/3541577/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.