Từ Uyển Thanh quay đầu lại nhìn xem người mà hệ thống nói đến là ai nhưng lại không thấy người nào giống với nhân vật mình cần công lược, nên liền cau lại mày.
Diêm Vĩnh thấy nàng quay lại như đang tìm kiếm thứ gì bèn hỏi.
“Thanh nhi muội đang tìm gì vậy, có gì ở phía sau sao?” Vừa nói Diêm Vĩnh liền quay lại quan sát theo.
Từ Uyển Thanh nghe vậy liền không để tâm đến mấy người ở sau mà quay lại tiếp tục nũng nịn.
“Không có gì đâu ạ. Diêm Vĩnh ca ca cái vòng này thật đẹp huynh mua tặng muội cái vòng tay này có được không?” Vừa nói Từ Uyển Thanh một tay chỉ vào cái vòng màu ngọc bích một bên lại khoắc cánh tay Diễm Vĩnh, cả bộ ngực muốn áp sát vào hắn ta trên người.
Diêm Vĩnh cả người đỏ lên, hết sức ngạo nghễ mà liếc nam nhân bên cạnh mình vừa hào khí vung tay mua toàn bộ đồ làm bằng ngọc trên sạp.
Lôi Bân thấy vậy liền nóng nảy mà đi tới một gian hàng khác bao mua các loại trang sức ngọc thạch mà ba ba tiến tới đưa cho Từ Uyển Thanh.
Từ Uyển Thanh cũng không ngần ngại chạy qua ôm lấy cậu ta nói: “Cảm ơn Lôi Bân ca ca.”
Diêm Vĩnh đi tới nói: “Còn ta thì sao?”
Từ Uyển Thanh nghe vậy liền quay qua hôn má Diêm Vĩnh, thanh thanh giọng nói:
“Cảm ơn Diêm Vĩnh ca ca, các huynh thật tốt”
Cả hai người nhìn nhau kiêu khích ánh mắt như đang phát ra hỏa hoa. Nhưng thật kỳ lạ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-thuc-tinh-di-nang-ta-van-la-dai-lao/3437547/chuong-24.html