Trước đó ba người vẫn tương đối xa cách, ngay cả quan hệ giữa hai chị em nhà họ Đồng cũng không thân thiết lắm.
Từ vùng ngoại thành tiến vào nội thành, mấy người bọn họ chọn con đường không phải cao tốc, cũng không phải đường lớn mà chỉ là một con đường nhỏ ít người tương đối hẻo lánh.
Trên đường thi thoảng gặp phải mấy con zombie đều bị Vân Trạch Hạo dùng một thanh kiếm vàng nhỏ giải quyết.
Đồng Ngải Linh cũng mặc kệ để anh ta tự tăng cường dị năng của mình.
Có điều phần lớn những con zombie này đều là zombie loại nhỏ yếu ớt, đi lang thang đến từ những thôn xóm lân cận.
Cũng không có tinh hạch zombie.
Được nửa đường thì Tráng Tráng tỉnh lại, thân thể của nó lớn hơn trước một chút, cũng chỉ là một chút xíu thôi.
Nếu không so sánh kỹ thì không thể nào nhận ra được.
Nhìn nó như vậy thì chỉ sợ cũng không có thay đổi gì lớn đi?
Không gian cũng không rộng thêm, tên nhóc này vừa tỉnh lại cũng chỉ biết ăn, Đồng Ngải Linh không muốn nói chuyện với nó.
"Chủ nhân! Con zombie bên trái đằng trước kia có tinh hạch!"
Chạy đến một ngã ba, trong tinh thần hải của Đồng Ngải Linh truyền đến tiếng kêu đầy kích động của Tráng Tráng.
"Sao em biết?"
Đồng Ngải Linh cảm thấy kỳ quái, nhóc này trước đây không phải cái gì cũng không biết sao?
"Người ta ăn hết viên tinh hạch kia, trưởng thành, có thêm nhiều kỹ năng độc nhất rồi!"
Trên mặt Tráng Tráng đầy đắc chí, ngẩng cao cằm, cái đuôi nhỏ kiêu ngạo đong đưa.
"Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-khong-gian-nam-than-doc-sung-vo-tang-thi/1594918/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.