Tô Chu thoải mái đi lên lầu cao nhất, là lầu bán quần áo trước con mắt nghi hoặc của mọi người.
Phải nói rằng mạt thế đến đối với mọi người trang phục bề ngoài gì đó đều không quan trọng, thậm chí nó còn đem đến tai họa. Thực phẩm, xăng, phương tiện và vũ khí là quan trọng nhất.
Tuy nghi hoặc nhưng mọi người không vì thế mà chậm lại bước chân, trong lòng đều cảm thấy may mắn vì bớt đi một người tranh giành vật tư.
Trong đầu Tô Chu lúc này chỉ toàn ý nghĩ muốn vứt nhanh cái áo choàng này.
Cô tìm đến gian hàng quần áo, thay một chiếc quần bò, áo bành tô đen thoải mái che đi cả bộ ngực nhỏ bé, nhìn qua hai món đồ này mặc sao cũng không hợp nhưng khi mặc lên người Tô Chu lại có một hương vị lười biếng.
Nhìn trong gương Tô Chu bất ngờ, tóc cô sao lại dài đến vậy, đã dài quá eo.
Tô Chu nhàm chán kéo kéo tóc, thật bất tiện, cô đứng trước gương, cầm lấy kéo cắt thành một đầu tóc ngắn đẹp trai.
Vừa lòng buông xuống kéo, cô lại nhìn đôi mắt đỏ ngầu của mình, đây là dấu hiệu dễ dàng phân biệt giữa con người và tang thi. Thật là một đại đại đại phiền phức.
Không biết là siêu thị này có kính áp tròng hay không, cô đi dạo một vòng cuối cùng cũng tìm được một cửa hàng kính áp tròng, cô chọn một cặp màu đen đeo lên mắt, tuy không che hết màu đỏ nhưng lại không đem cho người khác cảm giác ghê người.
Tô Chu chọn vài bộ đồ và đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-sinh/218442/chuong-13.html