Đỗ Mạnh nhìn phương hướng hai người biến mất, đôi mắt toát lên hừng hực lửa giận.
Lại nhìn dưới đất Tô Chu, lửa giận không biết nơi nào phát tiết, hướng xác của cô đá làm xác cô lăn hai vòng mới hả giận.
Hắn hướng về bọn lính đằng sau rống lên:
"Còn đứng đây làm gì, người cũng đã chạy mất, chết tiệt! Đem cái xác này về!"
Nói rồi phất tay bỏ đi.
......
"Cái xác đó đã treo hai ngày rồi a..."
"Đúng vậy, người cũng bị bắn thành tổ ong, đáng thương..."
"Ta còn nghe mùi thối bốc lên"
"Đội trưởng đây là giận cá chém thớt, bắt không được tên An Hạo đó thì dày vò cái xác người ta..."
"Nghĩ cũng đáng thương, bị đồng bạn phản bội như vậy... Chết có bao nhiêu không cam lòng a"
Tô Chu im lặng nhìn hai tên lính gác đang tán gẫu bên dưới. Là đang thương hại cô sao? Cô nên khóc hay nên cười đây?
Theo lời họ nói thì cô chết rồi.
Cũng không biết tại sao cơ thể đã chết, tim ngừng đập, mà bản thân ý thức lại rõ ràng như thế.
Rõ ràng đến mức cảm nhận được cơ thể từng chút thối rữa. Rõ ràng đến mức trong đầu toàn là hình ảnh bóng lưng của An Hạo... quyết tuyệt và tàn nhẫn như vậy.
Cô lại bị vứt bỏ thêm một lần nữa... Và chắc là cô cũng không còn cơ hội 'được' vứt bỏ thêm lần nào nữa.
Tô Chu lại nhìn xuống hai tên lính gác, hai tên này thường xuyên tán gẫu với nhau, nhờ vậy mà cô biết thêm nhiều chuyện mà bản thân chưa biết.
Như là mục đích đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-sinh/218434/chuong-5.html