Tô gia hiện tại sống ở khu C của căn cứ Z. Nơi dành cho những người có chút thực lực.
Tố Phương, cũng là tên thật của Tô mẫu ngồi trên sofa đến nửa đêm cũng không thấy Tô Trung Tín trở về. Gương mặt đã xuất hiện vài nếp nhăn cũng bắt đầu nổi lên lo lắng.
Đột nhiên chuông cửa vang lên, còn có tiếng bước chân nhanh chóng chạy khỏi. Tố Phương tự nhiên có dự cảm bất hảo...
Bà hốt hoảng chạy ra mở cửa, đập vào mắt là cảnh chồng mình ngất xỉu nằm dưới đất, một cánh tay lại bị chặt đứt đến tận gốc, trên người còn có không ít vết đao cắt, máu tươi chảy ra như suối.
Tố Phương dường như hỏng mất ôm người gào lên.
Nấp ở gần đó là đứa bé lúc chiều được Tô Chu cứu, nó dùng hết sức lực bú sữa để lôi người về nhà, nhìn mụ Tố Phương như hỏng mất khóc rống, từ dưới đáy lòng nó nổi lên một cảm xúc thỏa mãn kì dị... Không thể nhường họ sống khoái hoạt... Phải trả thù, phải đòi lại tất cả những sỉ nhục trước đây phải chịu!
Nó và ông nó thân cô thế cô, sức khỏe kém không nơi nương tựa, chỉ có thể ở thời mạt thế làm việc vặt kiếm chút miếng ăn, nhưng luôn luôn bị người khác ăn hiếp!
Nhất là một nhà bọn họ ba người, lấy hết vật tư còn xém chút đánh chết ông của nó! Bảo nó thế nào chịu được?
Lũ kinh tởm này cũng phải nếm thử cảm giác đau đớn... Đúng vậy!
Đứa bé ánh mắt như lốc xoáy từ từ rời khỏi, đôi môi câu lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-sinh/1143657/chuong-40.html