"Quay lại đây!"
Tiêu Sở nhìn bàn tay có 3 vết xước dài đã chuyển thành đường chỉ màu đỏ, không kiên nhẫn khẽ quát một tiếng, tốc độ "bắt mèo" càng nhanh hơn. Bạch Dạ trốn tránh trong hoang mang. Cmn tên điên này đối với một con mèo không buông tha là có ý gì?
Mấy lần hắn muốn nhảy về phía Hiểu Vũ đều bị tên kia chặn đứng tại chỗ, bất đắc dĩ phải nhảy lên đồ vật tránh né.
Tiêu Sở: "Qua đây mau!"
Bạch Dạ: "Méooo!!!!"
Tiêu Sở: "..."
Cậu mất kiên nhẫn, cau mày xoa xoa cái đầu trọc, gằn giọng:
"Mẹ nó! Chủ nhân của mày đều đã chết. Hiện tại nếu lại gần có thể bị cắn đấy! Tao cũng không cứu nổi mày đâu."
Tên này so với ban ngày ăn nói lễ nghĩa, hiện tại giống như du côn cosplay hoà thượng. Nào có chút phong phạm người tu hành? Bạch Dạ nửa tin nửa ngờ dừng lại không chạy loạn. Tiêu Sở hơi bất ngờ vì một con mèo có thể nghe hiểu lời mình, vì vậy liền tiếp tục thăm dò:
"Hiện tại 2 đứa nhóc này giống như đang trong quá trình thi hoá. Trước đó có một gã đem theo 2 đứa nhóc này, tao thấy lạ nên bám theo sau đến tận đây. Hắn ta phát hiện ra tao liền lao vào tấn công..."
Tiêu Sở bất mãn giương tà áo cà sa rách nát chìa ra cáo trạng. Dựa theo đường rạch có thể nói con người không thể làm vậy. Tiêu Sở nhớ lại cái người kia gương mặt lại trở nên dữ tợn. Tên đó trùm kín mít như sợ hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-quy/2865878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.