Không chỉ nhớ được toàn bộ ký ức kiếp trước, hắn còn sở hữu ký ức thân thể này. Cả hai loại ký ức ùn ùn đến một lúc khiến cho Bạch Dạ đau đầu muốn phát điên. Cảm giác choáng váng buồn nôn lại ập đến, hắn cong người nôn khan nhưng không nôn ra cái gì.
Cơ thể này yếu đuối bệnh tật, hơn nữa đã lâu chưa có gì bỏ bụng, còn sốt cao. Trên cánh tay hắn có một vết thương nhỏ chuyển màu xanh đen. Trước khi xuyên đến hẳn là bị xác sống cào một cái, sau đó kết hợp đủ tình trạng xấu mà chết đi.
Bị nhiễm virus xác sống có 2 khả năng: Một là biến đổi thành xác sống, hai là trở thành dị năng giả. Bạch Dạ nghiêng về khả năng thứ 2 hơn, con rùa kia chưa chắc đã chọn cho hắn một cái cơ thể bỏ đi, nếu trở thành zombie thì còn có ý nghĩa gì nữa đâu chứ?
Hắn từng đọc qua vô số tiểu thuyết hệ thống. Tuy nhiên không nên quá hy vọng bị trói buộc bởi thứ này. Sống trên đời hai mươi mấy năm, chịu bao nhiêu thua thiệt, Bạch Dạ không ảo tưởng mình là nhân vật chính đánh đâu thắng đó. Hơn nữa mấy cái hệ thống khá là tà môn, nhiều khi người chơi chỉ là những con tốt thí dùng để thử nghiệm của nó.
Còn nữa...
Bạch Dạ nhìn qua con rùa nhỏ lấp lánh bay lượn trên không trung đang giải thích sơ lược về hệ thống của nó, hắn nhớ tới lời người thần bí đã nói:
"Đừng quá tin lời kẻ dẫn dắt..."
Không hiểu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-quy/2865868/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.