Yên Vũ ngồi bên ghế phụ, đặt Chu Đồng lên trên đùi mình rồi lục ba lô đem ra ít bánh đưa cho thằng bé, cố gắng bỏ ngoài tai âm thanh ồn ào của hai gã đàn ông sau lưng. Bọn họ cũng đâu còn là con nít nữa, vậy mà có mỗi việc ai ngồi lên đùi ai cũng phải cãi nhau một trận mới chịu được.
Cô đưa mắt nhìn người đang lái xe, mái tóc nâu hơi rối phủ xuống trước trán, làn da màu đồng khỏe mạnh dưới ánh nắng nhạt rất có sức hút. Dường như phát hiện ra cô đang nhìn, hắn hơi nhếch khóe môi:
“Mặt tôi dính gì sao?”
Yên Vũ cũng không xấu hổ khi bị người ta hỏi vậy, cười nói: “Không có, chỉ là anh rất tuấn tú, nhìn thuận mắt.”
Mà lời này cũng không nhỏ, Thư Sinh ở phía sau ho lên khù khụ, vỗ bôm bốp vào người của Diệp Phàm.
“Khục khục, Phàm, đội trưởng bị gái ghẹo!”
Diệp Phàm mặc kệ tên này đánh mình, khóe môi giần giật biểu hiện hắn rất ngạc nhiên:
“Mắt cô ấy có vấn đề sao?”
Hàn Vệ không nói gì, chăm chú lái xe, lúc đến một ngã tư thì hung hăng xoay vô lăng một cái, cả chiếc xe nghiêng mạnh sang bên trái. Hai cô gái ngồi sau phát ra tiếng hét chói tai nhưng cũng không bị va chạm gì, đáng tiếc Thư Sinh và Diệp Phàm không tốt như vậy, đầu một người va mạnh lên nóc xe, một người còn lại đập mặt vào cửa kính.
Bốp.
“Ặc, ui da, đội trưởng, em xin lỗi!”
Thư Sinh vội hô lên, vừa xoa đầu vừa túm chặt tóc người phía sau khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-he-thong-song-con/207162/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.