Cố Phồn cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng Lục Nhai chỉ đứng trước phòng giam của Mạnh Liên Doanh cái gì cũng chưa nói, Mạnh Liên Doanh đang giả vờ ngủ trên giường gỗ liền nằm không nổi nữa, xoa xoa đầu ngồi dậy, “vẻ mặt ngạc nhiên” nhìn Lục Nhai: “Anh họ? Anh đến khi nào vậy?”
Lục Nhai tránh qua một bên ra hiệu cho đồng chí cảnh sát mở khóa.
Mạnh Liên Doanh không tiếp tục diễn nữa, hất cằm về phía Cố Phồn: “Cô ấy là Cố Phồn mà em vừa quen ở bên ngoài căn cứ, em muốn dẫn cô ấy đi cùng.”
Lục Nhai nhìn Cố Phồn: “Tán hộ?”
Cố Phồn hiểu được sự ngờ vực của Lục Nhai, chỉ vào lỗ thủng ống quần phải của Mạnh Liên Doanh nói: “Tôi là dị năng giả hệ mộc, vết thương của cậu ấy là do tôi chữa khỏi.”
Hầu hết các tu chân giả linh căn thủy và mộc thoạt nhìn có vẻ nhiều nước, các dị năng giả hệ mộc và thủy cũng đều như thế.
Câu nói này vừa có thể giải thích Cố Phồn là một tán hộ, vì sao làn da lại tốt như vậy, lại có thể hoàn mỹ che giấu viên Sinh Cơ Bổ Huyết Đan của cô.
Mạc Liên Doanh phối hợp nâng chân phải lên.
Lục Nhai liếc cậu ta một cái rồi hỏi Cố Phồn: “Sao lại vào đây?”
Lúc trước ở trong điện thoại anh chỉ dặn cục cảnh sát không được đụng vào ba lô của Cố Phồn, không có thời gian hỏi thăm nội tình.
Cố Phồn ngượng ngùng nói: “Tôi bày sạp bán thuốc, cảnh sát nhận định tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-ham-ca-man/3590709/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.