Cảnh Lâm dẫn mấy người Khúc Chính Siêu, đi thẳng vào trong thôn mình. Người trong thôn tuy chưa từng gặp mấy người Thi Lỗi, nhưng cũng đã biết đây là người của căn cứ trên huyện tới.
Bọn họ lo lắng những người này tới là chuyện liên quan tới đám Chu Nhân, nên đều vây quanh trước cửa nhà Cảnh Lâm. Có điều đám Cảnh Lâm hiện tại muốn trao đổi vài chuyện, không muốn cho mọi người biết, nên cũng không để mọi người vào.
Đám Thi Lỗi vào trong nhà Cảnh Lâm, liền phát hiện cửa phòng khách ngồi chồm hỗm năm con biến dị thú đang nhìn chằm chằm về phía bọn họ, đặc biệt con rắn trắng lớn kia, ánh mắt của nó cực lạnh lẽo, thành ra tất cả mọi người không dám đi loạn. Cảnh Lâm bảo bọn họ vào nhà liền vào nhà, mời bọn họ ngồi liền ngồi ngay, cực kỳ ngoan ngoãn.
Từ nhỏ đến lớn loài động vật mà Thôi Lệ Châu sợ nhất chính là rắn, vừa nhìn thấy thứ này chân tay lập tức như nhũn hết cả ra. Cô vừa mới ngồi xuống ghế sô pha, chỉ thấy con rắn trắng lớn kia trườn về phía cô, cô ghim thật chặt móng tay vào lòng bàn tay, mới khắc chế được dục vọng muốn thét chói tai lên.
Đầu to của Tố Trinh lắc lắc lắc trước người Thôi Lệ Châu, tầm mắt tập trung chằm chằm vào phần bụng cô ta.
Cảnh Lâm bất đắc dĩ đỡ trán, ngươi nhìn chằm chằm người ta như vậy, người ta vốn không hoảng sợ cũng phải hoảng sợ a. Cậu kéo lại Tố Trinh về bên này, nói với Thôi Lệ Châu sắc mặt đã trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hai-ba-su/1287738/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.