Lúc dì Bình hét thất thanh, mấy người trong biệt thự thần kinh đều căng thẳng, Lương Nhiên nhanh chóng lấy tay che lỗ tai con trai còn đang say giấc, hai người đàn ông vừa vận động xong đang thay áo T-shirt trong phòng ở lầu hai. Hai người lập tức phản ứng, nhanh chóng cầm lấy súng đặt ở đầu giường lao nhanh ra ngoài. Hai người trực tiếp xoay người nhảy xuống từ ban công lầu hai, vài bước liền đuổi đến chỗ dì Bình thét chói tai. Dì Bình một bên thét chói tai một bên dùng túi rác trên tay liều mạng đánh vào cánh tay da dẻ thối rửa còn bốc mùi tanh tưởi đang với vào cửa sắt, rác rưởi trong túi văng tứ tung. Cường Tử nhanh chóng đem dì Bình ngăn lại, sau đó kéo bà ra phía sau lưng mình, đôi tay Hắc Tử cầm súng giơ thẳng người ngoài cửa, sau đó hai người không hẹn mà cùng hít một ngụm khí lạnh.
Lương Nhiên nhanh chóng ôm Tiểu Tiệp sang phòng mẹ cô, sau đó chạy như bay đến đây. Lúc này ngoài cửa, người nọ há to miệng đã không còn phát ra tiếng nào, da dẻ lấy mắt thường có thể thấy được nhanh chóng héo rút biến thành màu đen, da thịt trên cánh tay bắt đầu hư thối thậm chí tróc ra, miệng sưng đầu lưỡi đã biến thành một đống nát thịt đen ngòm, từ đó phun ra mùi hôi khiến cho người ta buồn nôn.
- "Khốn kiếp! Đây là cái quái gì!?" Cường Tử không khỏi lui về phía sau vài bước, hoảng sợ kêu lên, dì Bình tránh ở phía sau hắn không nhịn được ngồi xổm xuống nôn mửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/186276/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.