Xe dần dần chạy rời khỏi thành phố Z, Tiểu Tiệp ôm món đồ chơi Transformers đầy yêu thích yên lặng nhìn ra cửa sổ. Đối với nụ cười đầy lấy lòng của Hắc Tử, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của bé không thèm quan tâm, khiến cho Hắc Tử đụng phải cánh cửa sắt xìu xuống. Vú Ngụy nói từ sau khi cha mẹ ly hôn, Tiểu Tiệp giống như con nhím nhỏ bị thương, rất hay nóng nảy. Có mấy lần Thẩm Tiến mang An Giai trở về, bé đều thét chói tai ném đi mấy món đồ chơi An Giai mang đến, bảo cô ta cút đi, khiến cho An Giai tức giận muốn chết, cùng Thẩm Tiến đại náo mấy lần, còn ồn ào mỗi ngày đòi mẹ. Đứa nhỏ tuổi này, cái gì cũng đều biết một chút nhưng lại không hiểu cái gì. Nhưng bé biết cuộc sống chính mình bây giờ sẽ không còn giống như trước kia.
Lương Nhiên đau lòng đem Tiểu Tiệp ôm vào trong lòng, hôn lên trán bé trấn an, qua rất lâu, Tiểu Tiệp mới vòng tay ôm lấy Lương Nhiên, nhẹ nhàng hỏi:
- "Mẹ, có phải sau này con sẽ giống như bạn trong lớp, không có baba?"
Trái tim Lương Nhiên đau xót, nước mắt cơ hồ muốn tràn mi, cô dùng sức ôm chặt Tiểu Tiệp, rưng rưng nói: - "Không, không phải như thế, con đương nhiên là có ba, chỉ là về sau ba sẽ không ở cùng một chỗ với chúng ta, nhưng mẹ đảm bảo sẽ yêu con hơn trước kia, hơn nữa vĩnh viễn mẹ sẽ không rời bỏ con."
Rốt cuộc vẫn chỉ là đứa bé năm tuổi, lời nói Lương Nhiên nhỏ nhẹ dỗ dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/186272/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.