Lương Nhiên vừa mới vào cửa, liền nghe một tiếng thét kinh hỉ chói tai:
- "Mẹ! Mẹ!" Một thân ảnh nho nhỏ nhanh chóng chạy ra, nhảy phốc vào lòng ngực của cô, Lương Nhiên nhanh chóng ngồi xổm xuống ôm chặt lấy bảo bối mất mà đã trở lại của cô, cô chôn đầu vào gáy con trai, tham lam ngửi lấy mùi hương mang theo mùi sữa đặc trưng trên người con trai yêu quý. Nhận ra đây là sự thật, trong phút chốc nước mắt cô rớt xuống dưới thấm ướt áo của con trai, Tiểu Tiệp cũng đem khuôn mặt nhỏ nhắn non mềm cọ cọ lên gương mặt yêu dấu của mẹ bé, bỉu môi nhỏ giọng ở bên tai Lương Nhiên một bộ dáng oán giận đã một ngày một đêm không nhìn thấy mẹ yêu dấu.
Thẩm Tiến đi vào phòng khách, hiện tại hắn không có tâm tình nhìn bộ dạng thân thiết của vợ và con trai. Trong lòng hắn tràn đầy suy nghĩ, làm cách nào khắc phục tình trạng khó khăn trước mắt. Ngay cả khi Tiểu Tiệp được Lương Nhiên ôm đi vào phòng thân thiết gọi hắn một tiếng "Baba", hắn cũng không giống như lúc bình thường, cười tủm tỉm trả lời lại.
Thẩm Tiến đi đến quầy bar, tay rót lấy một ly rượu, uống một hơi cạn sạch, thầm nghĩ nên nói thế nào với Lương Nhiên. Công ty kia đặt hàng thế mà lại tra ra có chứa hàng cấm, nếu như là sự thật, có khả năng sẽ hắn sẽ chịu lao tù nhiều năm. Thật không biết hắn đã đắc tội với ai, lúc này biện pháp duy nhất để giải quyết chính là trước tiên hắn phải ly hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/186268/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.