Ông trời cũng không có chút thương hại nào đối với nhân loại đang chạy nạn trối chết nhân, mưa qua đi, những hạt mưa phiêu linh biến thành bông tuyết trong suốt. Trên mặt đường vốn có vũng nước nhỏ qua một đêm đã biến thanh miếng băng mỏng, dân chạy nạn lại càng thêm gian khổ. Mọi người không thể không càng thêm cẩn thận đi đường, xe cũng không thể chạy chậm để phòng ngừa trơn trượt.
Nhiệt độ không khí đột nhiên trở lạnh, giá lạnh bắt đầu đoạt đi sinh mệnh của dân chạy nạn, có một vài dân chạy nạn chỉ dựa vào lan can đường nghỉ ngơi một chút, ai ngờ lại ngủ luôn không tỉnh. Người đi bên đường thấy có người bị chết đông, liền cởi hết quần áo trên thi thể đó.
Bộ đội bắt đầu phát đồ cho dân chạy nạn chống lạnh, lúc trước đội của Long đội trưởng mang về vật tư qua mùa đông. Nhưng số lượng dân chạy nạn không lồ, mấy xe vật tư thiếu đến đáng thương, chỉ có thể phát trước đồ dùng cho gia đình người già và trẻ nhỏ. Cũng từ dẫn đến tình trạng đám dân chạy nạn không có vật tư đều xôn xao la ó, sự kiện cướp đoạt càng diễn ra thường xuyên hơn. Lương Nhiên bắt đầu dặn dò mọi người càng phải giấu mình cẩn thẩn, mỗi người chỉ mặc bên trong thêm hai chiếc nội y giữ ấm, bên ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy một lớp áo mỏng cũng không thấy mập mạp.
Hai ngày sau, bên xe đám người Lương Nhiên có rất nhiều dân chạy nạn đi chung quanh, lúc này đột nhiên nghe tiếng hét sợ hãi, hoảng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/1484357/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.