Mưa nhỏ tí tách rơi lên áo mưa, Tiểu Tiệp mặc một chiếc áo mưa mỏng manh giẩm lên bùn lầy trên mặt đất đi theo sau Thẩm Tiến với sắc mặt âm trầm. Trong sự hỗn loạn của dân chạy nạn chống đối đại đội hắn dẫn theo Tiểu Tiệp bỏ trốn, gió lạnh sắc bén, cả người đều lạnh run, may mắn trước đây Lương Nhiên đã mua cho hắn hai chiếc áo nội y giữ ấm bên trong, bên ngoài mặc thêm một chiếc áo lông cùng áo khoác. Mưa và gió lạnh lúc này hắn vẫn có thể chịu được, hơn nữa Thẩm Tiến cũng cũng mặc một chiếc áo mưa. Trên lưng hắn vác theo một chiếc ba lô lớn, trên mặt bị mưa lạnh rớt thẳng vào mặt nên càng lúc càng trắng xanh. Hắn chỉ cảm thấy ba lô trên bị mưa thấm ướt trở nên càng lúc càng nặng, khiến cho hắn bước đi phải cố hết sức.
- "Papa, chúng ta đến bên kia nghỉ ngơi một chút đi." Tiểu Tiệp chỉ tay vào rừng cây ven đường, bên trong đã có rất nhiều người dừng lại nghỉ ngơi.
Thẩm Tiến thở phì phò mệt nhọc, do dự một chút sau đó gật đầu, đem ba lô trên lưng chuyển sang đằng trước ôm chặt lấy, cả hai hướng đến rừng cây phía trước đi đến.
Dưới tàng cây đại thụ dày đặc đã có người chiếm giữ, Thẩm Tiến chỉ có thể tìm một tàng cây nhỏ ở ngoài rìa dựng lại, nhìn thấy bên dưới mặt đất cũng chỉ là một mãnh lầy lội, hắn tùy ý tìm một hòn đá hở lên ngồi xuống.
Tiểu Tiệp cũng tựa vào một bên ngồi xuống, xoa xoa cẳng chân đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/1484355/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.