Sáng sớm, nơi chân trời hơi hiện ra chút ánh sáng, đống lửa ở giữa đã cháy tàn chỉ còn lại có một đống than bụi, những người đang chen chúc dựa vào nhau nghỉ ngơi, dưới tiếng chim thanh thúy trong rừng dần tỉnh lại. Chú Trần thức dậy, theo bản năng nhìn về hướng sơn cốc, lại phát hiện tầng sương mù trắng xóa bao phủ sơn cốc đêm qua đã biến mất, không gian quanh sơn cốc có vẻ vô cùng trong lành. Tầng sương mù thần bì âm lạnh đêm qua giống như chỉ là ảo giác của mọi người.
Một đêm nghỉ ngơi giúp mọi người lấy lại tinh thần cùng sức lực, ai cũng đứng lên duổi thân thể làm giãn gân cốt, chuẩn bị tốt để tiếp tục xuất phát. Hắc Tử dùng chân đá đống lửa tỏa ra, sau đó dùng bùn đất đem than bụi vùi lấp lại, bảo đảm không lưu điểm hỏa lan chung quanh. Lúc này, trời dần dần sáng, ánh bình minh rực rỡ tại phương đông phương giữa núi xuất hiện, theo sau đó một vòng tròn đỏ rực từ từ lên cao, toàn bộ phía chân trời sáng rực lên.
- "Thật là đẹp!" Mọi người bị cảnh mặt trời mọc hấp dẫn, đều dừng chân ngắm nhìn. Lương Nhiên đứng sánh vai cùng Hắc Tử nhìn ánh bình minh phía trước, chỉ cảm thấy tâm tình an bình, tương lai dường như tràn ngập hy vọng.
Mọi người thường đem khu rừng rậm trở thành một nơi phiêu lưu mạo hiểm, mang theo lều trại, mang theo công cụ, cách biệt thành thị, hẹn vài người bạn vào trong rừng rậm ở vài ngày, thật sự là một loại hưởng thụ. Nhưng đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/1484336/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.