Vốn im lặng từ nãy đến giờ, Lạc Thần cuối cùng cũng lên tiếng. Chỉ là hắn không trả lời Trần Văn Trúc, trái lại là một câu cảm thán
“ Vì muốn lôi kéo tao theo mày mà hết dụ dỗ liền tới uy hiếp. Xem ra, tao có giá trị không nhỏ với mày ah”
“ Tất nhiên! Một Thuế Phàm Cảnh cấp 4 ở tận thế có thể được tính là siêu cường giả. Tận thế giống như thời loạn vậy, mãnh tướng đều là thứ mà kẻ lãnh đạo đều muốn” Trần Văn Trúc nhún vai, cười cợt nói một câu
“ Kẽ lãnh đạo? dã tâm mày không nhỏ ah. Chắc không chỉ dừng lại ở việc thống trị một ngôi trường thôi đâu” Lạc Thần híp mắt nhìn Trần Văn Trúc, ánh mắt đó, giống như nhìn thấu đối phương vậy
Lần này, Trần Văn Trúc lựa chọn im lặng. Mãi sau, hắn mới nói, lần này, trong giọng của hắn mang theo sự uy hiếp không chút ẩn dấu
“ Nói nhảm cũng nhiều rồi. Hiện tại, nếu mày muốn mọi người ở đây sống sót. Hãy đi theo tao một chuyến về căn cứ. Ý mày thế nào?”
Trần Văn Trúc trắng trợn uy hiếp, Nguyễn Huy cùng chúng nữ không ai dám thở mạnh, Ánh mắt đợi chờ nhìn lạc Thần, rất muốn biết hắn sẽ làm gì
Để tất cả mọi người ở đây kinh ngạc, Lạc Thần vẫn nụ cười đạm bạc, không chút nào khẩn trưởng cả, phẳng phất như không nghe thấy Trần Vắn Trúc uy hiếp vậy
“ Trúc nè! Mày biết tại sao tao tha cho mày cùng bốn tên Sinh Tồn Giả không?” Không trả lời Trần Văn Trúc, trái lại hỏi ngược một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-gia-tuong/1518265/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.