Người đầu tiên phá hủy bầu không khí im lặng này chính là Saeko. Chỉ thấy khuôn mặt cứng ngắc của nàng từ từ trở nên rung động. Hai mắt ngập nước, má đào đỏ trót vì xấu hổ, miệng há lớn như muốn chuẩn bị la lên
Thấy thế, Lạc Thần lập tức tỉnh táo lại, trong lòng thầm mắng một tiếng không xong.
Thân hình lóe lên, lập tức xuất hiện bên cạnh, một tay che lấy miệng cô không cho Saeko kêu lên, vội vàng nói
“ Đừng hô! Em không muốn mọi người thấy cảnh này phải không?”
Lạc Thần vừa lên tiếng, Saeko cũng có chút bình tĩnh lại. Nhìn bộ dạng của mình, Saeko thật sự cảm thấy nếu mình hô lên chính là sai lầm lớn nhất của đời mình
Ngẩng đầu, một đôi mắt đẹp vốn hỗn loạn nay trở nên bình tĩnh hơn. Nàng gật đầu nhìn Lạc Thần
“ Tốt. Bây giờ thầy bỏ ra. Em không được phép hét lên ah” Lạc Thần cười hài lòng nói
Thấy Saeko gật đầu tiếp, Lạc Thần mới buông tay. Lần này, Saeko rất giữ lời, không hô lên mà lại cúi mặt, Khuôn mặt đỏ bừng, lý nhí
“ Thầy Lạc Thần… Vừa nãy … vừa nãy”
Nghĩ tới mình “ thẩm du”, lại còn hô tên của Lạc Thần lại bị chính chủ nhìn thấy từ A –Z. Saeko quả thật xấu hổ vô cùng, hận không có cái lỗ nào chui xuống.
Hiện tại, Saeko chỉ mong Lạc Thần nói là hắn vừa mới tới ah
Có điều “ đời không như mơ, tình không như thơ”, Lạc Thần trực tiếp dập tắt hi vọng cuối cùng của cô
Chỉ thấy trên mặt hắn treo một nụ cười tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-gia-tuong/1518243/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.