Hắn vừa nói xong, Nguyễn Thanh Lan lập tức nhe răng, cười thật “tươi” nhìn Nguyễn Huy, một bộ “ anh cứ thử xem” khiến Nguyễn Huy rùng mình một cái, cười khổ
“ Thôi! Tao cũng không có lá gan lớn như mày. Được rồi, nói chuyện chính. Lạc Thần, tao với mày làm bạn cũng được bảy năm ah. Chúng ta hiểu nhau thế nào, tao cũng không cần nói thì mày cũng hiểu
Ở thời điểm này, có lẽ tao chỉ tin tưởng một mình mày. Vì thế, nếu mày muốn rời đi. Dù mày không mời, tao cũng sẽ đi cùng.” Nói tới đây, Nguyễn Huy không còn vẻ cợt nhả, cà lắc cà phơ như ngày nào mà thay vào đó là một sự nghiêm túc vô cùng.
Trong mắt mọi người, Nguyễn Huy là một tên không bao giờ biết nghiêm túc là gì? Lúc nào cũng là nụ cười đểu trên môi cùng với đó là thái độ bỡn cợt, đùa giỡn. Vì thế, vẻ mặt hình sự của hắn giờ phút này quả thực khiến mọi người mở rộng tầm mắt
Chỉ có Lạc Thần là không chút nào cảm động mà còn cười khinh bỉ
“ Thôi! Bỏ ngay cái vẻ mặt đấy của mày đi. Tao thừa biết là mày muốn nhờ tao để tìm kiếm gia đình mình ở thủ đô ah”
“ Mịa! Tại sao mày có thể nghĩ vậy được chứ. Tao thật lòng muốn đi cùng mày ah” Nguyễn Huy ủy khuất, đấm ngực than trời thán đất. Một bộ bị lời nói của Lạc Thần đả kích thậm tệ vậy
Ngay tại lúc mọi người nghĩ rằng Lạc Thần hiểu lầm ý định của hắn thì Nguyễn Huy cười hì hì, làm gì có bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-gia-tuong/1518239/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.