Bệnh viện thành phố Bắc Giang, Ly Tiên hai mắt ôn nhu nhìn Lạc Thần đã ngủ say trên giường bệnh. Dùng hai bàn tay xoa má hắn, cô nở nụ cười nhu hòa nói
“ Ngủ ngon nhé! Anh yêu”
Sau đó, cô thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi.
Ngay khi Ly Tiên vừa đóng cửa phòng. Thì trên giường bệnh, Lạc Thần những tưởng đã ngủ say bỗng nhiên ngồi bật dậy như lò xo. Khuôn mặt trắng bệch, mồ hồi nhỏ giọt, chảy ra như tắm. Ngồi trên giường thở dốc
- Hộc… Hộc
Rất lâu sau, hắn mới bình tĩnh lại được. Hắn dùng hay tay sờ soạng mình một lần. Trong lòng không khỏi một hồi kinh hoàng, lẩm bẩm
“ Tại sao… Chuyện này…”
Lạc Thần phát hiện, thân thể mình vẫn gầy gò như của hai năm trước. Đặc biệt là bộ quần áo nồng nặc mùi thuốc trên người cùng câu nói của Ly Tiên vẫn còn vang vọng bên tai
Hắn nhớ rất rõ ràng, sau khi Ly Tiên nói ra câu “ Em yêu anh” đã trao cho hắn nụ hôn đầu của cô. Lúc đó, bởi vì hạnh phúc tới quá mức đột nhiên mà hắn ngất đi, trước khi ngất, hắn đã nghe được câu này từ chính miệng cô
Nhưng đó là chuyện của hai năm trước, không phải Ly Tiên đã bị bắt đi rồi sao? Tại sao lại còn nghe được cô nói câu này? Chẳng lẽ…
“ Ngươi đã tỉnh. Thế nào. Ảo ảnh mà ta cho ngươi xem có khiến ngươi ngộ ra được gì không”
Một âm thanh không ra nam, không ra nữ mang theo một sự đắc ý vang lên bên tai Lạc Thần
Chỉ thấy trước mặt hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-gia-tuong/1518212/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.