Chiến An Tâm ở trong rừng lăn lộn, bên tai lại vang lên thanh âm nam tính kia, trầm trầm ấm ấm mang
theo một chút dung túng.
"Tại sao lại chạy tới nơi này rồi?" "Tránh ra!"
Chiến An Tâm trở mình, một tay vói vào trong nước, phiền nhiễu nói: "Ta không nói chuyện với người
xa lạ."
Mộ Phong: ". "
Trong rừng vốn vắng vẻ, Chiến An Tâm nằm bên hồ nước chờ hồi lâu cũng không thấy Mộ Phong nói
chuyện, nàng ngồi dậy, nhìn bốn phía hỏi: "Ngươi nói đi, mẹ ta có thể nhìn thấy ngươi không?"
"Không nhìn thấy." "Thật sao?"
Chiến An Tâm cao hứng nói:
"Mẹ ta không nhìn thấy ngươi thì ngươi hãy mang ta ra ngoài chơi đi." "Không phải ngươi vừa nói,
không nói chuyện với người xa lạ hay sao?" "Ai da, hai chúng ta như này rồi, ngươi căn bản không
phải người xa lạ đi." Chiến An Tâm bày ra biểu tình "ngươi đừng khách khí như vậy" làm Mộ Phong
buồn cười, tiếng cười trầm ấm mang theo từ tính.
Thanh âm của hắn phảng phất như ở bên tai Chiến An Tâm, hắn hỏi: "Ngươi muốn đi đâu chơi?"
"Căn cứ thời đại!"
"Nơi mỗi năm ngươi đều có cơ hội tới!"
Thanh âm của hắn mang theo chút kỳ quái, phảng phất như cảm thấy nàng thật lăn lộn, mỗi năm nàng
đều có thể tới căn cứ Thời Đại để tham gia tuyển quân nhưng năm nào nàng cũng bỏ khảo.
Năm nay nàng cũng có thể tới đó vì sao còn muốn hắn mang nàng đi? "Ngươi không hiểu đâu."
Khuôn mặt nhỏ của Chiến An Tâm làm ra vẻ lão thành.
"Thứ quá dễ dàng có được luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529710/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.