Chờ khoai tây chín, Chiến An Tâm yên lặng ăn một củ, lên giường ngủ một giấc, sau khi ngủ no tự
nhiên tỉnh nàng đột phát kỳ tưởng, không bằng tiếp tục đi vào trong rừng sâu, đi thám hiểm chút xem
thế nào?
Nói được thì làm được, Chiến An Tâm đứng dậy, tiếp tục đi sâu vào trong rừng, vừa đi vừa dùng nhánh
cây vung vẩy nhẹ nhàng với đám cây cối biến dị trong rừng, miệng còn lẩm bẩm.
"Mẹ, ngài lớn tuổi như vậy còn là thành chủ của Bách Hoa thành, cả ngày không lo nghĩ việc mỹ dung
dưỡng nhan để bắt lấy tâm của ba ba, luôn chú ý tới con làm gì? Mẹ, ba của con ở phía nam khó có
được một tháng mới về một lần, nhất định ở bên ngoài có người, nếu không ngài đưa con đi tới phía
nam với A Võ, con giám thị ba cho mẹ được không?"
Nói xong, trong lòng Chiến An Tâm yên lặng nói câu rất xin lỗi với ba ba Chiến Luyện của nàng, vào
thời khắc mấu chốt này, chỉ có thể bôi nhọ sự trong sạch của ba ba để đổi lấy sự tự do cho mình
thôi, nàng thật sự là cô con gái tốt mà.
Nhưng cây cối ở bốn phía cực kỳ an tĩnh, tựa hồ An Nhiên không hề dao động, Chiến An Tâm dậm chân,
làm nũng nói:
"Mẹ thả con đi ra ngoài chơi đi, mẹ xem nơi này cũng không có đường đi nha, con phải tự tìm đường
ra ngoài này, nếu không mẹ trả A Văn lại cho con, con thật sự không thích hợp với việc học tập gì
đó mà, mẹ muốn con đi thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529708/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.