"Hai đứa có thể an tĩnh một lát được không?"
A Văn mở miệng, quay đầu thấy Oa Oa nô đùa đã nhảy lên tận bàn trà, A Võ học theo, căn bản không
nghe lời hắn nói.
A Văn ngồi ngay ngắn ở bàn học chỉ có thể lắc đầu, gác chiếc bút lông xuống, cầm
lấy tờ giấy trắng thổi thổi lông chim dính trên mặt giấy.
"Đó là chữ gì a?"
Oa Oa ở trên bàn trà, nhìn chữ viết trong tay A Văn cảm thấy kỳ quái nói: "Nó đang biến lớn lên."
"Một chữ 'cửa' a."
A Văn không để tâm đến câu sau của Oa Oa ở trong lòng, chỉ thổi thổi chữ "cửa" này, theo hơi thở
của hắn, chữ "cửa" kia càng ngày càng lớn, càng lúc càng lớn, lớn tới nỗi tràn ra cả mặt giấy, rồi
trôi nổi trước mắt 3 đứa nhỏ.
"Oa!"
Oa Oa há to miệng, nhảy từ trên bàn xuống đi tới bên cạnh chữ "cửa" kia, nàng duỗi tay xem xét,
phát hiện tuy rằng nhìn không thấy cái gì nhưng khi tay dò xét vào thì không thấy bàn tay đâu.
Vì vậy có câu nghé con không sợ cọp.
Oa Oa cảm thấy được một lực hút bên trong đang lôi kéo tay nàng, vì thế rút tay ra, cao hứng nhìn A
Văn đang ngây người vì sợ, hỏi:
"Bên trong "cửa" này có cái gì? Có phải có kho báu của ác long hay không? Ta cảm thấy mình như bị
hút vào bên trong a a ~~!!"
"Không, không biết, đại khái có thể là bệnh viện bảo vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ em của Tinh khu ở
Tương thành a."
"Tại sao ngươi biết?"
"Bởi vì khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529533/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.