Chỉ suy nghĩ thoáng qua Lạc Phi Phàm đã minh bạch ý tứ của An Nhiên, hắn xoay người cất bước chạy
tới cổng lớn của căn cứ Thiên Viêm Sơn, vừa chạy vừa hô:
"Hệ hỏa xông lên! Tiểu Quyết đưa ta đi lên!"
Vừa dứt lời, hai chân hắn rời khỏi mặt đất bay vút lên, thân mình của Lạc Phi Phàm có chút lắc lư
trong cơn gió nhưng thoáng chốc sau có thể miễn cưỡng ổn định lại, Lưu Tiểu Quyết đưa hắn lên trên
tấm màn nước.
Xác thật thế lửa cực lớn, bên ngoài căn cứ Thiên Viêm Sơn là một biển lửa nhìn không thấy bờ, bởi
vậy có thể thấy được, diện tích rừng của An Nhiên bị tổn thương lớn như thế nào, ít nhất, việc dập
được trận lửa này cũng mát rất nhiều thời gian.
Mà Lạc Phi Phàm được Lưu Tiểu Quyết đưa lên càng lúc càng cao, hắn đứng trên cao nhìn
xuống quả nhiên thấy được những ngọn lửa kia tựa như có ý thức lan về phía cây cối dày đặc, hiện
tại lửa lớn đã vây một nửa cánh rừng bên ngoài Thiên Viêm Sơn.
Trận hỏa hoạn này khuếch trương còn lớn hơn rất nhiều so với mọi người tưởng tượng.
Lạc Phi Phàm thử khống chế ngọn lửa không cho chúng công kích tấm màn nước, sự khống chế này làm
cho lửa không lan ra bốn phương tám hướng của Thiên Viêm Sơn.
Trong nháy mắt, tầm quan trọng của dị năng hệ hỏa được thể hiện ra, thủ lĩnh của Thiên Viên Sơn cầm
chiếc loa đứng ở chỗ cao gân cổ lên hô to.
"Dị năng giả hệ hỏa, Thiên Viêm Sơn còn có dị năng giả hệ hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529529/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.