An Nhiên chỉ vào mũi của vị thủ lĩnh cùng với một nhóm lãnh đạo của Tiểu Chu thành, mắng đau một
trận, mắng tàn nhẫn hơn bất cứ lần nào trước đây,
vì thế khi bọn họ trở về liền vén tay áo lên hạ tử thủ cấm kỹ xướng, bắt kỹ xướng, đồng thời dựng
lên nhà xưởng đóng gói gia công hoa màu, mở rộng ngành nghề cho Tiểu Chu thành, đồng thời không cho
phép bất cứ người nào đến của Bách Hoa thành múa thoát y nữa.
Cuối cùng không khí của Tiểu Chu thành trong mấy ngày này đã tốt hơn một chút, bất quá nghề xướng
kỹ kia thật sự không thể cấm đoán được, bởi vì chỉ cần có nhu cầu thì sẽ có người cung ứng.
Chỉ cần các nàng không trước công chúng làm ảnh hưởng tới không khí xã hội, An Nhiên không nhìn
thấy cũng sẽ tùy những người phụ nữ kia.
"Ở nơi này càng ngày càng mê người."
Trong một nhà bạt xa hoa của Tiểu Chu thành, A Miểu ngồi trong phòng điều hoa nhìn ra ngoài đường
phố, ở phố đối diện, đã xây dựng được một nửa tòa nhà hình tròn rất lớn, nghe nói là chuẩn bị xây
dựng phòng để cư dân cư trú, chuyển những người đang ở nhà bạt tới ở.
Nhiều ngày nay, Tiểu Chu thành oanh oanh liệt liệt vận động việc cấm xướng kỹ, ban
ngày không ai dám ra cửa, buổi tối lại có thể nhìn thấy nơi nơi đều là người, còn có vài người đi
tố cáo kỹ nữ đang du đãng trên đường phố.
Nhưng hết thảy, trong mắt của những người căn cứ Kim Môn chỉ là một trò khôi hài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529496/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.