Chương trước
Chương sau
Rất nhiều dị năng giả lực lượng đang ở trong phòng nghỉ ngơi hay là đang làm việc hoặc đang trồng
trọt còn không thì đang bày hàng buôn bán lập tức cởi áo sắn tay, sôi nổi rời đi nơi đang
ở, chạy về phía tường thành phía Nam, phía dưới tường thành, Vương Uy cùng Lương Tử
Ngộ đã lái một chiếc xe vận tải lớn tới đây.
Xe ngừng ở chân tường, hai người nhanh chóng xuống xe, mở cửa xe ra, lấy từ bên trong từng bộ từng
bộ quần áo phòng cháy chữa cháy phân phát
cho những dị năng giả lực lượng đang đứng chờ ở dưới tường thành.
Trên bức tường, Trương Bác Huân cùng Vân Đào đã sớm ở vào chỗ, phía sau Vân Đào là Hằng Hằng, hai
người phân công hợp tác, tổ chức nhóm dị năng giả lực lượng đã vào chỗ, thao túng những khẩu pháo
bắn đao.
Loại pháo này là do chính Chiến Luyện sáng tạo và cải tiến ra, bởi vì nguyên liệu để
chế tạo đạn pháo tương đối khuyết thiếu cho nên hắn cùng với Lạc Phi Phàm nghiên cứu rất lâu, làm
một cái loan đao cực kỳ tinh xảo vừa sắc bén lại khổng lồ, có thể dùng cung tiễn bắn ra, chém bay
thân thể địch nhân rồi sau đó có thể thu về.
Này tương đương với việc đem vũ khí lạnh dùng thành vũ khí nóng.
Dần dần, ở đường chân trời phía xa, có mấy chiếc xe vội vàng vọt lại đây, đó là những người qua

đường, họ tao ngộ nguy cơ, hốt hoảng đào tẩu.
Mà phía sau bọn họ, là một mảnh thực vật xanh biếc đang sinh trưởng tới đây, cây cối hai bên
đường nhanh chóng sinh trưởng, uốn lượn, giương nanh múa vuốt vươn ra những chạc cây màu
xanh thẫm về phía Bách Hoa thành.
"Có tang thi hệ mộc."
Trên vọng tháp Trần Triều Cung nhìn qua ống nhòm, nói với thuộc hạ cùng với Bàn Tử người đang dẫn
hắn tới tham quan, khuôn mặt mỗi người thuộc hạ của Trần Triều Cung đều thay đổi, có người lớn
tiếng hỏi:
"Các ngươi không cần lửa hay sao?"
Tang thi hệ mộc sợ lửa nhất, cho nên phần lớn các căn cứ lúc đối phó với tang thi hệ mộc, trừ bỏ
dọn dẹp sạch sẽ thực vật trong căn cứ ra, thì cũng dùng tới hỏa lực để công kích.
Theo âm thanh của thuộc hạ của Trần Triều Cung phát ra, trong Bách Hoa thành cũng truyền ra từng
đợt từng đợt rối loạn, mọi người ghé vào vọng tháp nhìn xuống bên trong thành, ở những nơi bất
đồng, có người xuất hiện trạng thái cuồng loạn, nhân số cuồng loạn còn tương đối nhiều, nhìn giống
như mọc lên như nấm.
Trần Triều Cung hoảng hốt. "Chúng ta đi thôi!"

Bách Hoa thành bị tiêu diệt mất! Người cuồng loạn kia phi thường giống như dị năng giả hệ mộc đang
trong trạng thái bị tang thi hệ mộc khống chế, Bách Hoa thành này nơi nơi đều là hoa hoa thảo thảo,
Bách Hoa thành này sẽ bị tiêu diệt, không có đạo lý nào khác.....
Kết quả, Trần Triều Cung còn chưa kịp nhích người tìm kiếm con đường chạy trốn thì những người
cuồng loạn kia đã bị bắt được, bị người bên cạnh dùng các loại phương pháp như buộc chặt lại, gõ
hôn mê hay dùng phương thức nào khác, dù sao nhìn dáng vẻ như không còn rối loạn trong phạm vi lớn,
rối loạn bên trong dị năng giả hệ mộc cũng đã được giải quyết.
Toàn bộ thành trì hoa hoa thảo thảo bị lâm nguy đã bất động, thực ổn định!
Biểu tình của Bàn Tử nhàn nhạt giống như đã quá quen với việc dị năng giả hệ mộc bị cuồng loạn, hắn
nhún nhún vai, trả lời vấn đề lúc trước của thuộc hạ Trần Triều Cung đưa ra.
"Vì sao không dùng lửa sao? Cái này ta không rõ ràng lắm, ta mặc kệ cái đó."
"Vậy ngươi quản cái gì?"
Trần Triều Cung cau mày, dừng ý chạy trốn lại, hắn nghiêng đầu, quay trở lại vị trí đang đứng, kỳ
quái nhìn Bàn Tử.
"Ngươi là thủ lĩnh của căn cứ, lại không biết căn cứ mình dùng phương thức gì chống
lại công kích bên ngoài hay sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.