Chương trước
Chương sau
Bài viết tìm người thân này giống như một bàn tay hung hăng xé rách nội tâm đau xót vốn được giấu
kín bên trong nhóm người tại Bách Hoa thành, tìm người thân, kỳ thật bọn họ cũng muốn tìm người,
nhưng ai biết được thế giới bên ngoài đã trở thành bộ dạng gì, không có người nào dám viết bài tìm
người cả, sợ rằng một khi đăng lên, sẽ rơi vào bên trong sự hy vọng vô biên.
"Cho nên, Tiếu Tử kia là đang tìm người?"
An Nhiên nhìn bức ảnh, xác định mình không quen biết cũng chưa từng thấy được hai
người trong ảnh, nàng có chút cảm thán, nói với Lưu Toa Toa:
"Cho bài viết của hắn gắn lên đầu trang đi, cũng nói với nhóm chuyên gia, về sau mở một trang cho
người khác tìm người thân."
"Được."
Lưu Toa Toa ôm máy tính đi mất, tới buổi tối, nghe nói nhóm chuyên gia đã đem diễn đàn chia ra một
trang riêng, sau khi An Nhiên dỗ Oa Oa ngủ thì tùy ý mở máy tính nhìn thoáng qua, tìm trang kia,
mấy chục bài viết tìm người nhanh chóng hiện lên, có ảnh chụp có bài không có ảnh chụp.
Người viết bài đặc biệt nhiều, phần lớn đều là một ít tin tức vô dụng, càng về sau những bài viết
bắt đầu biến thành tố khổ, mỗi người bắt đầu nói về trường hợp mình trải qua mạt thế chia cắt với

thân nhân như thế nào, thê thảm như thế nào...
Mỗi người tựa hồ như tìm được nơi phát tiết, bọn họ phun nước đắng càng nhiều thì tâm tình càng
thoải mái, nhiều người như vậy, cảnh ngộ của mình đều giống nhau, giống như bi thương cho chính
mình cũng như lệnh không cho mình bi thương như vậy.
Qua vài ngày sau, Chân Tuyết Cửu mang theo Tiếu Tử còn có vị bảo tiêu cực kỳ vạm vỡ kia đi rồi, ba
người chất đống một xe toàn rau dưa hoa quả, nói chuẩn bị đi tới nơi tụ tập của những người còn
sống sót để nhìn xem, Chân Tuyết Cừu tìm tư liệu viết văn còn Tiếu Tử thì tìm vợ con hắn.
Người còn lại kia thì nghe nói là người thu tinh hạch để làm việc, làm thuê cho Chân Tuyết Cửu,
cũng không tìm tư liệu hay vợ con thân nhân gì.
Tình thế bên ngoài càng lúc càng nguy cấp, người tới Bách Hoa thành mua vật tư càng lúc càng nhiều.
Phàm là người có năng lực của Tiểu Chu thành đều chạy về Bách Hoa thành đưa tinh hạch
đổi vật tư, tại mạt thế nơi thiên hạ của động vật biến dị hoành hành khắp nơi, tựa hồ như
chỉ có Bách Hoa thành là có thể làm người ta an tâm ngủ một giấc.
Lúc ban đầu bọn họ tới Bách Hoa thành này là để dùng tinh hạch mua vật tư, nếu quá muộn thì lưu lại
bên trong Bách Hoa thành sau đó dần dần phát triển tới trường hợp ở bên ngoài giết động vật biến dị
mệt chết đi, vì thế chạy tới Bách Hoa thành nghỉ ngơi mấy ngày.

Ở chỗ này, tựa hồ vĩnh viễn không cần lo lắng mình đang ngủ ở giường ấm nệm êm đột nhiên bị động
vật hay thực vật biến dị vọt tới, thổ địa ở đây thực sự rất an toàn, hơn nữa ở nơi này còn có thể
lên mạng.
Tuy rằng chỉ là mạng nội bộ cũng một diễn đàn, nhưng còn có thể dùng phần mềm nói
chuyện phiếm, lên mạng cục bộ nói chuyện phiếm, điều này đã thực làm người khác kinh hỉ rồi.
Người bên ngoài tiến vào kỳ thật là một là muốn tìm một nơi để giải tỏa, vì vậy diễn đàn là nơi bọn
họ dạo nhiều nhất và thích nhất, vì đây không giống với nơi trung tâm giao nhận nhiệm vụ trong
những căn cứ lớn.
Trung tâm giao nhận nhiệm vụ là nơi tuyên bố nhiều loại tin tức, là cần tinh hạch, bởi vì tin
tức nối tiếp nhau mà mỗi một bút giao dịch ở trung tâm nhiệm vụ này là phải thu
phí phục vụ phí mô giới, nhưng ở Bách Hoa thành, không cần, không có ai quản bọn họ nói gì
trên diễn đàn, cũng không có ai có kiên nhân đi thống kê số tin tức có đối xứng hay không.
Vì vậy rất nhiều người ở Tiểu Chu thành bắt đầu thường xuyên ra vào Bách Hoa thành, rất nhiều người
chém giết ở bên ngoài mệt mỏi kiến thức được
sự an ổn bên trong Bách Hoa thành liền muốn đem người nhà của mình đưa tới Bách Hoa thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.