Chương trước
Chương sau
Nghe nói Trần Triều Phát rất thích Đường Ti Lạc, đoạn thời gian kia, mỗi lần Đường Ti Lạc xuất hiện
trước mắt mọi người, trên cổ đều là dấu hôn đỏ đậm, trên người còn có một cỗ hương vị sau khi hoan
ái.
Bàn Tử vừa dứt lời, An Nhiên cũng đã đẩy xe trượt tuyết đến khu nhà Đường Ti Lạc
ở, nàng vào thang máy, trực tiếp đi lên phòng, cửa phòng rộng mở, đã có bác sĩ đi vào
xem Đường Ti Lạc, Triệu Như cũng ở trong đó.
Đường Ti lạc còn đang hôn mê, Triệu Như đang cầm một ống tiêm, kim tiêm đang chọc vào một chai
thuốc nhỏ, rồi tiêm vào cho Đường Ti Lạc.
An Nhiên đi vào, liếc mắt vào nhìn chai thuốc kia, rồi liếc sang một chai thuốc nhỏ rỗng ở bên
cạnh, hai loại thuốc này An Nhiên nhận thức, lúc trước, trước khi mạt thế, An Nhiên vừa
mới ly hôn, thân thể bị tâm tình ảnh hưởng, có vài chỉ tiêu trong cơ thể bị hạ thấp.
Bác sĩ sợ nàng có nguy hiểm bị đẻ non, liền kê đơn hai loại thuốc này cho nàng.
Nói cách khác, hai loại thuốc này được dùng trong việc giữ thai nhi, Triệu Như đang giúp Đường Ti
Lạc giữ thai?!
An Nhiên nheo mắt không nói chuyện, chủ động đi ra ngoài cửa, nhìn tình cảnh trong phòng.
Bởi vì nhìn mặt mũi của Đường Kiến Quân, Bàn Tử vẫn an bài cho Đường Ti Lạc một mình một căn phòng

rất tốt gồm hai phòng ngủ và một phòng khách, cho nên bên trong hết thảy đều thực là cảnh đẹp ý
vui, nếu xem nhẹ Trương Bác Huân đang ở ngoài ban công hút thuốc kia.
Không chờ Đường Ti Lạc tỉnh lại, Triệu Như mang theo hòm thuốc đi ra khỏi phòng ngủ, vừa đi vừa dặn
dò vài câu với hai người bác sĩ đi đằng sau
, sau đó một mình ra khỏi phòng, để lại hai người kia chiếu cố Đường Ti Lạc.
An Nhiên ôm Oa Oa, đẩy chiếc xe trượt tuyết đến bên cạnh thang máy chờ Triệu Như, thấy Triệu Như đi
tới, liền ấn mở cửa thang máy, nàng đi vào trước đợi sau khi Triệu Như đi vào, An Nhiên
mới cười liếc Triệu Như mang theo chút ý vị trêu chọc hỏi:
"Lúc trước ai nói, chỉ khoang tay đứng nhìn mọi chuyện của Đường Ti Lạc? Không thấy người ta, căn
bản không muốn đứa nhỏ trong bụng hay sao? Triệu Như a Triệu Như, ngươi cho người ta dùng thuốc giữ
thai, chờ đến lúc Đường Ti Lạc biết, xem nàng ta có xé ngươi ra không!"
"Ta cũng không phải vì mình mà hả giận."
Triệu Như ngó An Nhiên một cái, biểu tình trên mặt như cười như không, giải thích:
"Nếu đứa nhỏ trong bụng Đường Ti Lạc là của Trần Triều Phát, thì ngươi nghĩ lại đi, tương lai ngươi
có thể lợi dụng đứa nhỏ này, giải quyết không ít phiền toái a?"
Nghe nói Trần Triều Phát là đứa con lúc tuổi già của Trần lão tướng quân, nếu đã như vậy thì chắc

chắn thập phần coi trọng, mà đối với người phương đông mà nói đều sẽ rất coi trọng huyết thống, nếu
căn cứ Kim Môn muốn
không chết không ngừng với căn cứ Diệu Dương, chỉ cần đứa nhỏ của Trần Triều được sinh hạ ra, thì
rất nhiều vấn đề đều có thể dễ nói chuyện.
Cho nên Triệu Như, chưa được Đường Ti Lạc cho phép đã dùng thuốc giữ thai cho nàng, trên thực tế
không phải vì ân oán cá nhân của mình, mặc dù nàng không vừa mắt với Đường Tia Lạc muốn lăn lộn
nàng ta, mà là đứa nhỏ này, tất yếu phải được sinh ra.
An Nhiên trầm mặc suy nghĩ lời nói của Triệu Như, hai ngươi ra thang máy, nàng đặt Oa Oa lên xe
trượt tuyết, đẩy nó đi lại trên nền tuyết.
Đi thêm một đoạn đường, lúc này An Nhiên mới nói với Triệu Như cũng đang trầm mặc ở bên người:
"Chuyện của người lớn, ta không muốn liên lụy đến đứa nhỏ."
"Nhưng ngươi cũng phải minh bạch, đứa nhỏ trong bụng Đường Ti Lạc ngay từ lúc hoài thai
đã bị liên lụy rồi."
Không phải tâm cơ của Triệu Như thâm trầm, mà là nàng có lý tính trời sinh, nàng
biết, y theo thực lực quân sự hiện tại, căn cứ Diệu Dương muốn đối mặt với căn cứ Kim Môn, nếu
không có tà chiêu, thì hoàn toàn chỉ là đưa đồ ăn mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.