Chương trước
Chương sau
Nguyên bản cho rằng tìm một người mà thôi, đối với nàng là chuyện thập phần đơn giản, nhưng hiện
tại tình huống phức tạp hơn nhiều so với tưởng
tượng, có nên tìm Chiến Luyện tới giúp đỡ tìm hay không?
Đang nghĩ như vậy thì lục đằng trên đỉnh đầu ở phòng trà bắt đầu không gió mà lay động, An Nhiên
đang rũ mục đột nhiên mở to mắt, trong đầu nàng đang "nhìn" thấy từng tầng từng tầng lầu, ở một
tầng nào đó, cửa một căn phòng bị mở ra, mấy người đàn ông nghiêng ngả lảo đảo vọt ra, toàn thân
tất cả đều là máu, trong cánh cửa mở rộng vài cỗ thi thể nằm ngang dọc tứ tung.
Lại một phòng bị huyết tẩy, lần này để lại vài người sống, có khả năng là do những người này thoát
nhanh, chạy vào thang máy, vội vàng xuống tầng 1, khi tới đại sảnh làm cho mọi người ở đây lại ồn
ào.
Vẫn giống lần trước, không thấy bóng dáng của Trần Triều Phát, cũng không biết kẻ giết
người kia có phải Trần Triều Phát hay không.
"Bạc Hà, ngươi đi ra ngoài, tìm Bàn Tử, nói cho hắn, phong kín lại khách sạn này, bất luận kẻ nào
đều không thể ra ngoài."
An Nhiên ôm Oa Oa đang ngủ, cau mày, biểu tình thập phần ngưng trọng, nàng thấy tình cảnh như
thế này, tựa như thần kinh của Trần Triều Phát không đơn giản chỉ có vấn đề thôi, mà cảm

xúc của hắn có thể ảnh hưởng đến mọi người, đám người kia bắt đầu la hét ầm ĩ muốn đi ra ngoài.
Nếu Trần Triều Phát xen lẫn bên trong nhóm người này, đi ra ngoài, đối với mọi người tựa hồ cũng
không phải quá tốt, rốt cuộc là một kẻ tâm thần, sẽ làm ra chuyện gì ai có thể đoán trước được.
"Mặt khác, ngươi gọi Chiến Luyện lại đây một chút, để hắn mang theo vài người vẽ ra bộ dạng của
Trần Triều Phát và Dương Tử Nhất.
Hít sâu một cái, An Nhiên cảm thấy sự tình đã bắt đầu phức tạp, nàng trị không được, thôi, nguyên
bản cho rằng không cần dùng chút thủ đoạn nào giờ cũng phải sử dụng.
Nàng ôm Oa Oa ở trong phòng trà, Tiểu Bạc Hà đứng dậy không nói một lời, đi tìm Bàn Tử và Chiến
Luyện, không bao lâu Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm và Vân Đào mang theo vài người lại đây, xuyên
qua đám người ồn ào ngoài đại sảnh đi vào phòng trà, Vân Đào không mang theo Hằng
Hằng, đứa nhỏ ở bên nhóm người của Bàn Tử, để Bàn Tử an bài chút việc mà nó có khả năng làm được.
Những người phía ngoài lúc trước chú ý đến việc Tiểu Bạc Hà rời đi, biểu tình của Tiểu Bạc Hà quá
mức khác thường, bình tĩnh đến phảng phất như căn bản không cảm nhận được sự sợ hãi, chốc lát sau
Tiểu Bạc Hà lại mang theo vài người đàn ông trở về.
Vì thế mọi người lại nghị luận rất sôi nổi, ánh mắt nhìn đám người Chiến Luyện giống như nhìn hung

thủ giết người.
Trong phòng của khách sạn này, cũng có vài vị đoàn trưởng nghe thấy xảy ra án mạng mà chạy ra,
trong đó có người nhận ra được Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm, vài người vừa nói chuyện liền
biết được thân phận của
Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm, hai chiếc máy bay chiến đấu của đại phú hào này bị hai người này thu
đi.
Lại có người lặng lẽ truyền tin tức, lối vào ở tầng 4 trở lên đã bị phong kín bằng những tấm kim
loại, đám quân nhân đã vây quanh đại phú hào, có người còn đào bẫy rập bên ngoài trừ
người nào biết bay ra, không có người nào có thể đi từ nơi này ra ngoài.
Cảm xúc trong lòng mọi người dâng lên, một đám người đứng trong đại sảnh, trầm mặc suy
nghĩ đường thoát ra.
Phòng trà, nghe An Nhiên tự thuật, Chiến Luyện cau mày, tinh thế nghĩ nghĩ, nghiêng
đầu hỏi Lạc Phi Phàm:
"Ngươi nói, Trần Triều Phát này có dị năng gì đó có thể che dấu hành tung của mình hay không?"
Ngay lúc mấy người Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm đi vào đại phú hào, trong chốc lát họ đi tới
phòng trà này, bên trong đại phú hào lại có vài phòng bị huyết tẩy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.