Chương trước
Chương sau
An Nhiên cười cười nhìn biểu tình dạ dạ vâng vâng của Bàn Tử, nói: "Nguyên bản khách sạn này đã
chật cứng người, ngươi lại muốn nhét thêm người vào, phỏng chừng cũng không thể nhét bao nhiêu,
hiện tại Hà Tây còn lại bao nhiêu người?"
"Còn không đến 5000 người."
"Ngươi xem đi, còn nhiều người như vậy, ngươi để toàn bộ dọn vào đại phú hào, thì người trong này
nên làm gì bây giờ?"
Không phải tâm địa An Nhiên thiện lương suy nghĩ cho người ở bên trong đại phú hào, mà chuyện nào
ra chuyện đó, ở đại phú hào, trừ nhóm lãnh đạo
ra lệnh oanh tạc Hà Tây ra, kỳ thật có rất nhiều người như người phục vụ cả nam lẫn nữ, có người
nhà của thành viên trong đoàn đội, kỳ thật họ đều vô tội.
Tròng mắt Bàn Tử chuyển động, hắn nói với An Nhiên:
"Cái đó cũng có thể giải quyết, chung quanh không phải có một ít chung cư hay nhà cao tầng hay sao?
Chúng ta cũng có thể dọn vào đó, chỉ cần dẫn hệ thống điện, hệ thống sưởi cùng với hệ thống nước
sạch là được."

Hệ thống nước sạch lấy nước bên ngoài, khẳng định không thể uống, vô luận thiết bị có
tiên tiến như thế nào thì vẫn luôn không thể biết được bên trong có virus độc hại hay không, nhưng
dùng để xả bồn cầu, lau nhà gì gì đó thì hoàn toàn có thể nha.
Nước uống của nhân loại, khẳng định đều là do dị năng giả hệ thủy sản xuất ra, đại phú hào này
cũng có không ít hệ thủy a, phân biệt sau đó có thể trưng thu sử dụng a.
Hơn nữa, trước khi bọn họ không phải có nồi hơi phát điện bằng củi lửa hay sao, vẫn có thể dùng a,
dọn hết về đây, dù sao mặc kệ như thế nào có lăn lộn vất vả một chút cũng không sao, chỉ nhất định
không thể cùng Nhục hoa sinh hoạt ở cùng một chỗ a.
Bọn họ sợ!
"Tùy các ngươi, chỉ cần các ngươi nguyện ý chính mình xây dựng thiết kế." An Nhiên nhún nhún vai,
dù sao không cần nàng làm gì, tùy bọn người Bàn Tử làm gì thì làm.
Hiện giờ ở Hà Tây khắp nơi là lỗ thủng, rất nhiều biệt thự không phải bị đổ sụp do bom đạn thì bị
bộ rễ của Nhục hoa chiếm giữ, căn bản là bọn họ không có điều kiện để đốt củi lửa, đó là một phần,
chủ yếu là sợ kinh động đến Nhục hoa bị nó ăn luôn.
Cho nên những người này nếu phải ở dưới lớp băng sẽ sớm bị thời tiết như này đông chết rồi.

Còn số máy bay chiến đấu trên bầu trời vì mất đi chỉ huy đã sôi nổi bay trở về căn cứ Kim Môn, tuy
không có người hạ lệnh, nhưng bọn họ không quay về ở lại nơi này làm gì?
Đám tiểu tử nhà họ Lưu, cùng với nhóm dị năng giả lực lượng cầm côn bổng, tìm được
hai chiếc máy bay chiến đấu dùng trong trường hợp khẩn cấp ở trên mái nhà, phỏng chừng là chuẩn bị
đường đào tẩu cho Dương Tử Nhất cùng Trần Triều Phát.
Chẳng qua là đưa Trần Triều Phát về là mục đích của Dương Tử Nhất, hắn cần phải mang người đi,
Trần Triều Phát không xuất hiện, hắn cũng sẽ không đi.
Cho nên máy bay chiến đấu tạm thời ở trong tay nhóm người An Nhiên cùng Chiến Luyện.
Đến tối, người ở Hà Tây trong đường hầm cơ bản đã được đưa tới, trước đó đại đa số mọi người đều ở
trong đường hầm chờ được an bài chỗ ở, người có thể hỗ trợ cũng tuyệt đối không dám hàm hồ, lúc
này, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần không bị Nhục hoa ăn thịt, muốn bọn họ thế nào cũng được.
Trương Bác Huân lưu lại bên Bàn Tử để hỗ trợ, hắn cùng với một ít dị năng giả hệ kim, tạo một ít
nồi hơi phát điện bằng củi lửa, mà củi kia hiện tại được thu hoạch ở đại phú hào, nơi nào An Nhiên
ở nơi ấy đều là rừng rậm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.