Chương trước
Chương sau
Chiến Luyện ở cổng lớn huýt sáo một tiếng, Lạc Phi Phạm chạy xuống bỏ mặc Vương Uy, vội vàng
chạy ra cửa, phóng vài hỏa cầu về phía trước hướng vào đám chuột đang kêu chi chi
chi, trong không khí tràn ngập hương vị thịt nướng.
An Nhiên giơ tay vỗ vỗ bả vai Triệu Như, ý tứ là có nguy cơ tới, để nàng ấy cố gắng tự bảo vệ cho
tốt, sau đó An Nhiên chạy ra khỏi gian hàng quần áo, nàng nắm chặt vòng bảo hộ vươn nửa người ra
khỏi dò xét bên ngoài, nàng triệu hoán Cầu Gai Béo, di chuyển về phía cửa chính.
Đám chuột không ngừng cuồn cuộn lao tới, phải có người vẫn luôn thủ vệ ở cửa chính, dần dà, An
Nhiên tận sức không để mọi người phân tâm, một người phụ trách an toàn của toàn bộ cửa hông, cho
nên mọi người sẽ cảm thấy bên trong khu trung tâm thương mại này thập phần an toàn.
Nhưng không có dị năng giả lực lượng nào sẽ tự hỏi đây là công lao của ai. Rốt cuộc kỹ năng này của
An Nhiên, coi như công kích ở tầm xa.
Nàng để cho Cầu Gai Béo di động về hướng cửa chính, cũng vì hiện tại đám chuột kia
căn bản không phải là tai họa, An Nhiên thay Chiến Luyện và Lạc Phi Phàm giải quyết đám chuột biến
dị để cho hai người họ có nhiều thời gian đối phó với đám tang thi sắp tới.
Quả nhiên, Chiến Luyện vừa tung phi dao vừa lao ra mở đường thoáng nhìn đám Cầu Gai Béo đang nhảy

lên dưới chân, liền lôi kéo Lạc Phi Phàm vọt lên phía trước, Lạc Phi Phàm còn kêu to
"An Nhiên, xem trọng cửa."
Hắn biết không thể xem thường An Nhiên, đem hậu phương lớn cho An Nhiên phòng thủ,
Chiến Luyện yên tâm, vì thế Lạc Phi Phàm cũng yên tâm. Bên ngoài, Lạc Phi Phàm vừa chạy vừa phóng
ra hỏa cầu, một hỏa cầu bay ra, có thể thiêu cháy làn da của mấy con tang thi, Chiến Luyện thì xâu
một
ít phi dao nhỏ thành một chuỗi, xoay tròn chúng, nhảy vào biển lửa, loảng xoảng loảng xoảng chém
nát đầu óc của đám tang thi kia.
Hai người hợp tác nhuần nhuyễn giết không ít tang thi vị giác da đồng. Vân Đào mang theo Lương Tử
Ngộ trực tiếp vọt vào đám cháy còn bốc khói ngùn ngụt, tay Lương Tử Ngộ vươn về phía trước tóm được
một con tang thi bị lửa đốt qua, hắn "A!" kêu to một tiếng, nhìn đôi tay đỏ bừng như bị bỏng của
mình, khóc không ra nước mắt.
Kỳ thật dị năng giả lực lượng cũng có thể đối phó với loại tang thi vị giác da đồng này, đẩy ngã nó
xuống, dẫm chân lên sống lưng của nó, hai tay tóm lấy đầu chúng, dựa vào lực lượng siêu cường, có
thể nhẹ nhàng bẻ đầu của chúng ra, còn có thể kéo ra đoạn xương sống rất dài.

Phương pháp này là Vân Đào dạy cho Lương Tử Ngộ, sau đó hắn vừa muốn thực hành một
phen thì đã bị bỏng tay.
Vân Đào ở phía trước cười chế nhạo Lương Tử Ngộ, tay lại không ngừng nghỉ, bẻ ra cái đầu cùng rút
luôn một cái xương sống rất dài của con tang thi đang bị hắn giẫm dưới chân, sau đó không chút
hoang mang vứt cho Lương Tử ngộ một một vật lông xù xù màu xám, Lương Tử Ngộ tiếp nhận rồi nhìn
xuống, là bộ da của chuột biến dị.
"Bọc lên đi!"
Vân Đào phất phất bàn tay với Lương Tử Ngộ, trên tay hắn nguyên bản đeo 3 cái găng tay bằng da,
nhưng trong quá trình chém giết lũ chuột, đôi găng tay bọc bên ngoài đã sớm bị rách nát.
Vì thế hắn tại hiện trường lột da của mấy con chuột biến dị, bọc bên ngoài. Không thể nói da lông
của chuột biến dị dùng bền và chắc chắn hơn nhiều so với găng tay bằng da cũ, sau này có thể lột
một ít da lông của lũ chuột kia, rửa sạch sẽ, phơi một chút, khử mùi là có thể dùng dự phòng, vẫn
là khá tốt đi.
Lập tức Lương Tử Ngộ đem hai tấm da chuột kia buộc lấy bàn tay của mình, chạy lên
giống như Vân Đào bắt lấy một con tang thi bị đốt đến đỏ bừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.