Chương trước
Chương sau
Trong lòng An Nhiên nhảy lên thình thịch, tựa hồ nàng đã quen với việc thực vật nhắc nhở nàng lẩn
tránh nguy hiểm, cho nên khi nàng mất đi loại năng lực này, An Nhiên cảm thấy cảm giác của nàng đối
với toàn bộ thế giới như mờ mịt đi.
Loại cảm giác này làm nàng không dễ chịu, giống như tùy thời sau lưng có một con tang thi đang
đứng, cảm giác phi thường không an toàn.
Nhưng còn không đợi mọi người phản ứng lại, cạnh đường quốc lộ dưới ánh trăng, một người đàn ông
đột nhiên kêu lớn lên, vọt ra từ lều trại, vừa kêu vừa dùng tay bắt lấy một hắc ảnh nào đó đang ở
trên người mình, quay vài vòng rồi ngã xuống.
Theo hắn ngã xuống, hắc ảnh dài hơn một mét kia cuốn khúc lại, chui vào trong thân thể của hắn, rồi
không còn tiếng động.
Cả đoàn xe của người đàn ông mặc punk style đã vọt về phía Tương thành, mọi người trong đội này còn
chưa phản ứng được, có vài người gan lớn, đi về hướng người đàn ông ngã xuống mặt đất quan sát,
chung quanh rất an tĩnh, gió lạnh cũng lẳng lặng thổi ....
Đột nhiên!
Khi ngực áo của người đàn ông kia bị đẩy ra, chỗ ngực của hắn bị xé toang kia, một cái miệng nhỏ
giống như miệng cá sâu vọt ra, ở không trung phát ra tiếng kêu "tê tê", một lưỡi rắn đỏ tươi thè
ra, cắn vào đầu của người đàn ông đứng gần đó, sau đó theo vết cắn chui vào nhanh vào thân thể

người kia.
"A!!!!"
Mấy người đàn ông còn lại chạy tứ tán, để lại dưới ánh trăng, một hình người đàn ông
không đầu, mở ra tứ chi, đang co giật, đứng ở tại chỗ, chỗ cổ đã mất đầu, phun ra những tia máu
tươi nóng bỏng.
An Nhiên đứng ở nơi xa vừa thấy vậy, đột nhiên xoay người, rút ra dao quân dụng trên
eo, dùng sức vung lên, chém đứt một con rắn đang vọt đến, cắt thân rắn làm hai đoạn, nhưng nó còn
chưa chết, đoạn đầu rắn kia, lại uốn éo nhảy nhót hai cái, lại vọt lên muốn cắn vào chân An Nhiên.
Chiến Luyện phóng một phi dao đến, đem đầu rắn đóng đinh trên mặt đất, hắn ôm Oa Oa, kéo An Nhiên
lại, đưa Oa Oa cho An Nhiên nói:
"Ngươi lên xe đi!"
Thanh âm hắn vừa dứt thì từ bốn phía đám rắn vọt đến nhóm người bọn họ, Lạc Phi Phàm ném ra một hỏa
cầu lớn về phía người đàn ông bị mất đầu, đốt thi thể của hắn nhưng con rắn bên trong vẫn chưa
chết, còn đang giãy
giụa, vọt ra từ cơ thể đang cháy không đầu của người đàn ông kia, nó trực tiếp tỏa định giá trị cừu
hận lên Lạc Phi Phàm.

An Nhiên lên xe, nàng vội vàng thúc giục thực vật dưới nền đất đi ăn xà, nhưng mà, nàng lại bi kịch
phát hiện, trừ bỏ thực vật có gai nhọn nàng vừa trồng xuống ra, toàn bộ rễ cây thực vật bình thường
đều không hề đáp lại nàng
Làm sao vậy? Các ngươi làm sao vậy?
An Nhiên nôn nóng, trong ngực còn ôm Oa Oa đang ngủ say, nhìn ngoài cửa sổ xe, Chiến Luyện đang
phóng những phi dao xoay tròn ứng đối với từng con từng con rắn biến dị đang vọt lên.
Trong nhất thời nàng nổi giận, lúc trước mọi việc với thực vật đều rất thuận lợi, hiện giờ tại thời
khắc mấu chốt lại như vậy a?
Phẫn nộ dẫn đến lực lượng, An Nhiên cẩn thận đặt Oa Oa ở ghế sau, sau đó xoay người tìm kiếm trong
xe, lấy ra một một túi tinh hạch phi thường lớn mà Chiến Luyện thu thập được, An Nhiên nắm một vốc
lớn rồi liều mạng phòng thích dị năng quanh thân!
Cây cối chung quanh bỗng nhiên kẽo kẹt kẽo kẹt lắc lư, một rễ cây thô to bị rút lên, mang một tán
cây lắc lư lắc lư "đi" về phía An Nhiên, mọi người đang bị bầy rắn vây công cơ hồ sợ đến ngây
người!
Này này là quái vật gì a?!
An Nhiên đang ở trong chiếc xe nho nhỏ, nhìn qua cửa kính xe, một cái cây lớn đang đi tới, nàng
cũng sợ đến ngây người, cây này từ đâu tới a???? Tại sao lại hỗn loạn như này a????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.