Chương trước
Chương sau
Vân Đào mở cửa xe tải ra, Tiểu Bạc Hà và Oa Oa cần An Nhiên chiếu cố nên nàng lái chiếc xe SUV mà
ban đầu bọn họ đi vào thôn Thiết Ti, Oa Oa được đặt ở ghế sau trong chiếc nôi an toàn, Tiểu Bạc Hà
thì ngồi bên người Oa Oa, tinh thần uể oải nên chỉ cần hơi chút nhìn Oa Oa là được.
Hằng Hằng vốn muốn ngồi cùng Tiểu Bạc Hà, nhưng Vân Đào đem hắn bắt được bế lên xe tải nhỏ, bọn họ
đi theo sau đoàn xe của Chiến Luyện đi ra khỏi thôn Thiết Ti.
Đợi đến khi Vân Đào và An Nhiên, kiểm tra một lần cuối cùng ký túc xá trên sườn núi này, phát hiện
không còn để sót bất luận vật tư gì thì lên xe của từng người.
Đội ngũ của Chiến Luyện đã đỗ ở trạm canh trên đường bên ngoài ký túc xá, vì Chiến Luyện phải dẫn
dắt đội ngũ nên hắn lái một chiếc xe đi ở đầu đội ngũ, hắn mở cửa sắt lớn, để cho xe tải của Vân
Đào và xe SUV của An Nhiên đi ra.
Đoàn xe của hắn tổng cộng cũng có khoảng 10 chiếc xe, mỗi chiếc xe đại khái chỉ ngồi 2 người, tính
ra, khu 4 này của thôn Thiết Ti, có thể nghe theo lời kêu gọi của Đường Kiến Quân đi đến huyện
thành tìm vật tư đại khái cũng chỉ có khoảng 20 người mà thôi.
Một cái thôn Thiết Ti nho nhỏ, tính đến nay cũng chứa đựng khoảng hơn một vạn người sống sót, một
vạn người này dựa theo địa hình mà phân chia thành 4 khu, một khu ngoài việc bảo hộ an toàn ra, chỉ

có thể phái được 20 người đi ra ngoài tìm kiếm vật tư như vậy, nghĩ thế nào cũng cảm thấy thật đáng
thương.
An Nhiên không nhịn được cảm thán, một vạn người sống sót này nhân số Đường Kiến Quân có thể
kiểm soát thật quá ít. còn lại hoặc là đoàn đội người sống sót, hoặc là một số quân lính
tản mạn, nếu không nữa thì là một ít cô nhi quả phụ lão nhược bệnh tàn, đến lúc có nguy cơ, mọi
người chính là tan rã, một chút tác dụng không có có a.
Hơn nữa một nơi vô tổ chức vô kỷ luật như vậy, con người có thể tùy thời tùy chỗ bạo động, giống
như Chiến Luyện và Vân Đào này, người chỉ cần có hơi chút giá trị vũ lực, bởi vì đủ loại nguyên
nhân, không muốn duy trì trật tự xã hội trong cái thôn này.
Cho nên có thể nói, thôn này khuyết thiếu rất nhiều đồ vật, nhân lực, giá trị vũ lực, cùng với các
loại tín ngưỡng linh tinh, thật sự có thể sinh tồn trong mạt thế này sao? Vẫn là sớm đi sớm tốt
thôi.
Xe An Nhiên đi ở gần cuối đội ngũ, phía sau xe nàng là xe tải của Vân Đào, một đoàn xe và người,
trực tiếp đi ra khỏi cửa kiểm soát của khu 4, đi lên quốc lộ, về phía huyện thành.
Thời điểm đi vào thôn Thiết Ti việc kiểm tra sức khỏe phi thường nghiêm khắc, nhưng muốn đi ra khỏi

thôn, thì đội hộ vệ mở cái thanh chắn là được rồi.
Thôn Thiết Ti nằm ở phía Nam của tỉnh Ngạc, là một cái thôn nho nhỏ ở ngoại thành, cách huyện
thành chừng nửa giờ đi xe, bởi vì nằm ở nông thôn, số lượng tang thi cũng không nhiều
lắm, mà bốn phía quanh thôn này đã sớm bị người còn sống sót cướp đoạt hết.
Cho nên muốn đi vào trong huyện thành cướp đoạt vật tư mới, là một công trình khá lớn.
Bất quá đi ra khỏi thôn Thiết Ti, tổng cộng có 4 nhánh đội ngũ, 3 đội ngũ kia đã đi trước mở đường,
chỉ còn lại đội ngũ này của Chiến Luyện, tang thi ở phía trước đã được 3 đội ngũ kia dọn dẹp sạch
sẽ rồi, đội ngũ của Chiến Luyện đi trên quốc lộ này thập phần thuận lợi, chuẩn bị vào huyện thành,
ven đường tang thi rất ít, phần lớn đều bị nhốt ở trong nhà, vì thế đội của họ ngừng lại ở trạm
xăng dầu, chuẩn bị hút dầu.
Một đoàn 10 chiếc xe, mỗi chiếc xe ngồi hai người đàn ông đều là dị năng giả lực lượng, bọn họ
giống như đoàn người lấy dấu của tên xăm hình thanh long, đem 10 chiếc xe vây quanh bên ngoài trạm
xăng, hình thành một vòng vây.
Xe của An Nhiên và Vân Đào bởi vì ngoài biên chế nên không tính vào trong vòng vây
này, An Nhiên lái xe dịch vào góc sát cạnh WC.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.