Chương trước
Chương sau
An Nhiên té ngã, một con tang thi sắp sờ đến chân An Nhiên, Vân Đào ngồi ở ven tường, đột nhiên hô to một tiếng, con tang thi kia tiếp tục bò lên trên thang cuốn tự động.
An Nhiên bị tiếng kêu của Vân Đào làm bừng tỉnh, cắn răng một cái, nhào vào con tang thi kia, rút ra con dao quân dụng ở thắt lưng,một dao đâm vào đầu tang thi, không kịp đào tinh hạch, tay nàng vói vào trong đầu tang thi, tóm lấy tinh hạch hấp thu năng lượng ngay trong đầu nó.
Sau lưng, có một con tang thi nhào tới, đẩy ngã An Nhiên xuống thang cuốn, đồng thời, tại thời khắc mấu chốt, một đóa hoa bách hợp kiều diễm thuần khiết, lớn lên ngay trên đầu còn tang thi, khi tang thi phía sau An Nhiên chuẩn bị cắn An Nhiên một cái thì đóa hoa ở trên đầu nó đột nhiên đâm xuống cắn vào đầu con tang thi đó.
Nhân cơ hội đó An Nhiên thoát thân, xoay người đi giết một con tang thi khác đang muốn bò lên, móc tinh hạch trong đầu nó ra, vừa hấp thu tinh hạch vừa giục sinh hoa bách hợp.
Rất nhanh, một lần nữa An Nhiên khống chế được tính linh hoạt của đám hoa, chúng thay thế An Nhiên rửa sạch toàn bộ số tang thi đang bò lên, cũng ăn luôn những con tang thi đang ở chung quanh thang cuốn.
Rốt cuộc An Nhiên cũng có một chút thời gian để đi xuống thang cuốn chậm rãi tìm kiếm tinh hạch trong vườn hoa.
Đột nhiên nàng có chút cảm giác lo âu, hấp thu tinh hạch, giống như một người bị đói đến điên rồi, nhặt một cái ăn một cái, tới thời khắc mấu chốt trong chiến đấu, thật không có biện pháp chậm rãi nhặt từng viên tinh hạch trên mặt đất.
Nên giải quyết vấn đề này như thế nào đây?

Mang tâm tình lo âu như vậy, An Nhiên chậm rãi rửa sạch tang thi chung quanh, hơn nữa thử giải quyết một ít tang thi ở đại sảnh đồng thời còn chậm rãi dựng lên một bức tường hoa ở gần cửa sổ 1.
Khoảng cách giữa thang cuốn và cửa vào số 1 tuy rằng hơn 3 mét, nhưng cũng không quan hệ nha, dị năng của An Nhiên có thể không chế trong phạm vi rộng hơn một chút, nàng đi về phía trước một chút, đến gần cửa số 1, cũng có thể quan tâm đến thang cuốn, không cho tang thi bò lên thang cuốn là được.
Dù sao phạm vi an toàn của nàng, lấy nàng làm trung tâm, khuếch tán theo hình viên cầu, hơn nữa nàng không ngừng di động, phạm vi an toàn hình cầu cũng không ngừng di động.
Sở dĩ nhất định phải lấp kín cửa số 1, vì An Nhiên cũng muốn nghỉ ngơi, nàng không nghỉ ngơi thì cũng phải chiếu cố cho Oa Oa ăn uống tiêu tiểu chứ, cho nên cửa số 1 phải phong bế lại, không chỉ như thế, tang thi trong đại sảnh cũng phải thanh trừ sạch sẽ, nếu không chờ nàng đi lên tầng chiếu cố Oa Oa, tang thi ở tầng 1 sẽ sờ lên tầng 2 ăn thịt các nàng thì làm sao bây giờ?
Điều đáng mừng là, tuy rằng dị năng của An Nhiên tiêu hao rất nhanh, tinh hạch bị hấp thu cũng như nước chảy, nhưng những bông hoa nàng khống chế tốc độ ăn tang thi cũng càng lúc càng nhanh.
Không mất 1 giờ, tường hoa ở cửa sổ 1 được đắp lên, một chiếc tường thật dày thoạt nhìn thập phần chặt chẽ vững chắc, mà tang thi trong đại sảnh lúc trước rất rậm rạp số lượng đếm không hết.
Tuy rằng phạm vi mảnh vườn của An Nhiên rất nhỏ, nhưng khi nàng xây tường hoa ở cửa số 1, thường thường sẽ hô một tiếng, hấp dẫn tang thi trong đại sảnh xúm lại đây, trong thời gian 1 giờ, hoa của An Nhiên đã ăn sạch sẽ số tang thi trong đại sảnh.
Nàng cảm thấy tường hoa đã đủ dày thì đình chỉ sau đó sờ soạng tinh hạch bên trong mảnh vườn, sau đó đi về phía cửa hàng Watsons ở đối diện thang cuốn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.