An Nhiên một mình ngồi lại, mặt mũi sưng phù xanh tím ngồi trêи sàn nhà, nhìn Vương Tân dần dần đình chỉ vặn vẹo trêи mặt đất, nàng không dám tin tưởng cúi đầu nhìn đôi tay mình, dao trong tay không biết ném xuống mặt đất từ bao giờ, thân dao còn một vệt máu đỏ tươi.
Nàng không giống Lưu Viện cả người run rẩy, ngược lại, khϊế͙p͙ sợ lúc đầu đến bây giờ nội tâm đã phi thường nhanh chóng tiếp thu sự thật mình đã giết người.
Thời điểm người này chết có chút khác với thời điểm tang thi chết, khi dao nhỏ đâm vào đầu tang thi, con tang thi ngay lập tức sẽ mềm xuống thành một khối tử thi thực sự, còn người thì sẽ không, người sẽ phải trải qua quá trình run rẩy vặn vẹo, giống như có bao nhiêu không cam lòng chết đi.
An Nhiên trơ mắt nhìn Vương Tân từ một cái sinh mệnh tươi sống biến thành một khối tử thi, nàng vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm, trong đầu óc có loại đau đớn, hỗn độn, trống rỗng,
Trong phòng nhỏ, Lưu Viện đã trấn an tốt Hằng Hằng, để Hằng Hằng chờ trong phòng nhỏ trông muội muội, không cần đi ra, sau đó vội vã chạy ra kéo lên An Nhiên vẫn đang ngồi dưới đất?
Vốn dĩ vóc dáng Lưu Viện khá nhỏ nhắn, đột nhiên sức lực tăng lớn như vậy nàng cho rằng do công việc của nàng.
Trước kia Lưu Viện làm y tá ở viện dưỡng lão, vì sinh đứa nhỏ nên mới xin nghỉ, cho nên vẫn còn sức lực.
Rốt cuộc viện dưỡng lão có một ít người già không tiện hành động, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1528503/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.