Có người nói, một lần mang thai, ba năm ngốc nghếch, lời này một chút cũng chưa có sai, có thể là bởi vì ảnh hưởng của việc thay đổi nội tiết tố trong cơ thể, cũng có thể bởi vì chăm sóc đứa trẻ quá nhiều vụn vặt, căn bản An Nhiên ngủ không tốt cho nên bệnh hay quên cũng nặng, có tin hay không giờ hiện tại chồng trước của nàng nhìn như thế nào, nàng đều không nhớ.
Có khả năng sau khi nhìn thấy sẽ nhớ rõ nhưng hiện tại để nàng tưởng tượng ra thì nàng đã quên.
Cho nên vừa chuyển lưng vội vàng chăm sóc hai đứa nhỏ, nàng quên luôn việc vì sao lại có bột vôi trong tay nàng,
Nàng chỉ cảm thấy rất kỳ quái, vì sao nàng không còn cảm thấy đói bụng, ngược lại, nàng có một loại cảm giác chắc bụng, chẳng lẽ nàng nằm mơ thấy ăn gà nướng, cũng thấy no bụng sao?
Nhìn nhi tử của Trần Kiều chẹp chẹp miệng uống sữa, An Nhiên không nhịn được nở nụ cười, ánh mắt xoay chuyển nhìn mu bàn tay nhiễm bột phấn, gân xanh nổi lên che kín, không chỉ một hai cái mà rậm rạp vô số cái!
Giờ nhìn số gân xanh đó An Nhiên đã không còn kinh hoàng thất thố như lúc đầu, nàng cho nhi tử Trần Kiều bυ" sữa xong, buông bình sữa, nâng lên mu bàn tay lật lên úp xuống nhìn, bàn tay còn lại đang ôm Oa Oa bυ" sữa mẹ, nhưng An Nhiên rõ ràng, bàn tay đó cũng che kín gân xanh gồ lên.
Nàng nắm lên cành cát cánh ở bên người, trong lòng muốn đau đớn trêи mu bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1528444/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.