An Nhiên nằm cùng hai đứa nhỏ ở giường đơn nhỏ hẹp, nàng cảm thấy có cái giường thật là một việc hạnh phúc, nhân sinh khó được an nhàn như vậy, cả đời này nàng đều không muốn từ đây đi ra ngoài.
Nhưng mà đây không phải hiện thực!
Một lát sau không để giấc ngủ An Nhiên được sâu, tiểu bảo lại bắt đầu khóc, An Nhiên cho hắn bυ" một bình sữa cuối cùng được pha, nghĩ, nơi này tuy rằng sữa và tã giấy khá nhiều, nhưng không có nước.
Trêи tường phòng ngoài tuy rằng treo một cái máy lọc nước có công năng đun nước nóng, nước ở bình lọc không phải là loại màu đen như lúc trước nhưng nước chảy ra cũng mang một màu nâu đất, nàng nghĩ hệ thống lọc nước của bệnh viện đã như thế này thì càng đừng nói gì đến ở máy lọc nước bình thường trong nhà.
Nguồn nước có bị ô nhiễm hay không An Nhiên không biết, nhưng là một người hiện đại, ai dám uống loại nước vàng vàng đen đen này? Mặc dù người lớn dám uống nhưng sao dám cho trẻ sơ sinh uống chứ?
Cho nên nàng phải đi ra ngoài tìm nước uống!
An Nhiên nghĩ đến nước khoáng, chỉ thấy có chút miệng khô lưỡi khô, loại trạng thái khó chịu này làm trong lòng này có chút nổi giận, nói thật trạng thái hiện tại của nàng đã vượt qua cực hạn của thân thể, hai đứa nhỏ thỉnh thoảng lại khóc, trong chốc lát lại tiểu chốc lát lại ị phân, nàng muốn chợp mắt cũng không có thời gian, rất vất vả mới có thể cho hai đứa bυ" no, chờ chúng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1528433/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.