Trần Kiều hừ một tiếng về phía bóng dáng của An Nhiên, nằm lại giường, nghiêng người đưa lưng về phía An Nhiên, kéo chăn lên, nhìn ra ngoài cửa sổ, tức giận không nói.
Tức khắc phòng bệnh an tĩnh trong chốc lát, thanh âm tang thi tông cửa nhẹ đi nhiều, sau đó dần dần tiêu tan, không đợi An Nhiên và Hồ Trinh thở phào nhẹ nhõm thì lại truyền ra tiếng Trần Kiều anh anh khóc lên, lần này nàng coi như thông minh, không dám khóc lớn chỉ phát ra thanh âm nhỏ như tiếng muỗi kêu, nhưng cũng làm hai người không bỏ qua được.
Trong lòng An Nhiên phiền muốn chết, nghiêng người lại, dứt khoát không bảo trì trầm mặc, nàng nằm trêи giường nhìn Hồ Trinh nói:
"Đã như thế này, vừa rồi ta suy nghĩ một chút, hiện tại duy nhất đường ra của chúng ta là bò xuống theo cửa sổ, chỉ cần ra ngoài, tìm cứu viện, có thể mang người đến cứu con chúng ta, thời gian là quan trọng nhất, hiện tại con chúng ta đã rời đi hơn 15 tiếng đồng hồ, nếu mấy đứa ... còn sống, ít nhất đã 5 tiếng đồng hồ không ăn gì, chậm trễ thêm thời gian căn bản không giữ được bao lâu."
Mặc kệ còn sống hay không, An Nhiên phải tận mắt nhìn thấy nữ nhi của mình.
Theo nàng phân tích, 15 tiếng đồng hồ trước, bệnh viện này hết thảy vẫn bình thường, đương nhiên là không bài trừ ngoài xã hội có một số người đã sớm bị cảm nhiễm bệnh tật trở thành tang thi, An Nhiên nhớ rõ một ngày trước tin tức trêи TV đã bắt đầu đưa tin trêи
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1528413/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.